PHỐ ĐI BỘ VẪN LÀ PHỐ ĐI BỘ

 

Hôm nay lên mạng đọc báo thấy có bài viết chê phố đi bộ ở Huế thua xa phố đi bộ Hội An, thoạt đầu cũng nghĩ : ừ xứ mình thua họ cũng đúng vì họ làm trước! Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại thấy phố đi bộ mình đâu thua gì chỗ khác, ở Hội An vẫn được nhậu tới bến trong phố đi bộ đó thôi!

Một anh ở tỉnh khác ra Huế chơi và cuối tuần cũng tham  gia các hoạt động sôi nổi tại phố đi bộ - khu phố Tây và anh lại chê “Phố đi bộ… là phố nhậu”. Anh ta viết dài nhưng tóm gọn anh ta chê phố đi bộ mới khai trương của Huế thua phố đi bộ ở Tây, Mĩ và thua cả Hội An của anh, chỉ vì phố đi bộ của Huế khách đi chơi và uống bia thỏa mái… tận 2 giờ sáng mà không bị phạt! Phố đi bộ Phạm Ngũ Lão - Võ Thị Sáu - Chu Văn An thì hoàn toàn không có công trình văn hóa, kiến trúc nào gắn liền mà chỉ đơn thuần là những tuyến phố chuyên phục vụ ăn uống cho khách Tây từ mấy chục năm trước. Xin thưa, mỗi địa phương có một đặc điểm khác nhau nên có cách thức tổ chức dịch vụ du lịch khác nhau. Hội An trời phú cho con sông Hoài, người ngoại quốc như người Hoa, người Nhật đến buôn bán, dựng nhà,dựng chợ, xây đền chùa cả hai bờ sông để họ vừa buôn bán vừa tạo nghiệp, cảnh tượng chẳng khác gì cố quốc của người ta, và giờ Hội An nhờ thế mới có con phố đi bộ đôi bờ sông, với lồng đèn, với sông Hoài và phố cổ Hội An. Còn ở Huế thì sao, lâu nay các tuyến đường như Phạm Ngũ Lão – Võ Thị Sáu – Chu Văn An được gọi là khu phố Tây bởi một phần do lịch sử ngày trước người Pháp mở đường, tạo phố, đặt tên Tây khi du lịch phát triển cùng với cả thành phố, khu phố - trên trở nên sầm uất, thu hút khách du lịch nhiều. Đó là cơ sở để thành phố Huế chủ trương xây dựng phố đi bộ ở đây. Tất nhiên, phố đi bộ thì phải dành cho khách đi chơi, đi tham quan bằng đôi chân mà đi mỏi thì phải ngồi nghỉ, ngồi nghỉ ở đâu? Ở quán! Khách khát nước thì kêu nước, kêu bia lạnh uống cho sướng! thì chính anh cũng khát mới uống bia đó thôi. Ở phố đi bộ Huế quán xá mọc lên nhiều vô kể, nào cà phê, bia lạnh, tiệm ăm Âu – Á phục vụ nhu cầu của du khách, khách cần chi thì có nấy, hợp túi tiền và sở thích, điều này tiện ích vô cùng, thêm nữa những màn biểu diễn đường phố luôn biến nơi đây luôn rộn rã, vui tươi, tất nhiên diễn xong cũng xin khách ‘boa” cho chút đỉnh vì phần biểu diễn của nghệ sĩ – đó là điều bình thường, ở Tây hay ta cũng vậy cả! Tôi cũng đi chơi Hội An rồi, phố đi bộ ở xứ Quảng đúng là khác biệt xứ mình thật, vì toàn là nhà cổ nên trở thành các gian hàng bán áo quần, mũ nón, hàng lưu niệm như tượng, trầm hương, hàng nào cũng như hàng nào, thêm nữa phố đi bộ Hội An khác ta vì có đền, chùa và cầu Chùa nổi tiếng, có nét cổ kính như phía bờ Bắc của Huế (phố đi bộ Huế mà đem qua bên thành thì UNESCO tuýt còi ngay) và Hội An cũng chỉ chơi, ngắm, chụp ảnh với… lồng đèn nhìn chúng đi mỏi chân cũng thế thôi! Lại nhớ đến cái dạ dày, có đều ở Hội An khách tha hồ ăn… vặt, phố đi bộ xứ họ hàng rong bán đầy; kem cây, xúc xích, bánh kẹo, đến các loại đồ chơi hàng Tàu bóng bóng, siêu nhân, xe nhựa,… cũng chèo kéo thua gì chổ khác, ăn thì cũng phải uống cũng bia rượu, cũng chè chén, hàng quán đấy thôi! Ở Huế khách muốn mua hàng lưu niệm, ưa không khí mát mẻ, trong lành thì có thể đến tuyến phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu ven sông Hương thơ mộng còn nếu muốn hòa mình trong không khí náo nhiệt thì phố Tây là địa điểm tuyệt vời, hai tuyến đường này không xa nhau lắm và tôi nhận thấy đây là nét độc đáo của Huế và rất hợp lý.

Nhu cầu ăn uống của con người nó gắn với vui chơi, mở ra phố đi bộ để vui chơi khi có nhu cầu, có tiền người ta tìm đến cái ăn, cái uống, có cầu thì có cung, hàng quán mọc lên để phục vụ khách là tất yếu. Cái khác biệt ở Huế so với Hội An đó là phố đi bộ Huế phát triển theo hướng hiện đại, phục vụ cho du khách trong và ngoài nước nhất là du khách trẻ, hơn nữa ở đây là khu dân cư không có cơ sở tôn giáo như chùa, đền, nhà thờ lại không có sông nên không thể có các loại hình du lịch như nơi khác, Đây cũng là điều mà Huế đang thiếu, so với các địa phương khác du lịch tâm linh, các địa điểm phục vụ tín ngưỡng như đền, chùa,… còn ít và chưa khai thác có hiệu quả.

Một số người Huế có cái tính “ba phải” lạ kì, cuối tuần nào cũng cố đến phố đi bộ vui chơi, uống bia cho đã đời, đi đâu cũng khen, cũng tự hào uống bia phố đi bộ thế nhưng khi bắt gặp bài viết của người chỗ khác nói điều ngược lại thì hùa theo, chê bai đủ kiểu mà quên trong số nhậu tới khuya đó cũng có mình, tỏ ra rất văn minh trước bia rượu nhưng tối nay lại uống bia phố Tây!

Người Huế không bao giờ tự vỗ ngực tự cao ta hơn người, người Huế luôn học hỏi để hoàn thiện mình, tìm tòi, sáng tạo, trước khi mở cũng cắp ô vào Quảng Nam học hỏi. Anh bạn vẫn chưa hiểu hết Huế, thời gian sẽ chứng minh hiệu quả về kinh tế và văn hóa của phố đi bộ trong sự phát triển của thành phố Huế, nhưng trước hết nó đã phá thế buồn tẻ vốn dĩ của Huế lâu nay, giờ một bờ Nam Huế hiện đại, đầy sức sống vươn lên!

HOÀNG ANH