PHAN VĂN LỢI –“DÂN CHỦ” VÀ THU NHẬP ???

Trong những năm vừa qua, cùng với sự biến tướng của cái gọi là “xã hội dân sự”, các phong trào “dân chủ” và các nhà tự xưng là nhà đấu tranh cho “dân chủ” tại Việt Nam cũng được thể ăn theo để phát triển cho theo kịp với xu thế của thời đại. Không những thế mà những nhà đấu tranh cho “dân chủ” cũng biến tướng từ nhà tu hành thành người đấu tranh cho “dân chủ” và lấy tôn giáo để làm bình phong cho hoạt động của mình. Mà điển hình tại Thừa Thiên Huế là Phan Văn Lợi (một linh mục tự phong hay còn được mọi người gọi một cái tên dân dã là linh mục “phong chui”), Nguyễn Văn Lý và Nguyễn Hữu Giải.
 
Một trong các nhà dân chủ “đại tài” này không thể không nhắc đến nhà “dân chủ” thường tự nhận mình là “linh mục” Phan Văn Lợi. Người dân xứ Huế không ai là không biết về một Phan Văn Lợi mà thành tích tu tập, rao giảng đạo pháp của một nhà chân tu thì ít, mà hoạt động cho đấu tranh “dân chủ” (như Phan Văn Lợi tự nhận) thì quá nhiều. Có lẽ Phan Văn Lợi phù hợp với “tay tu” hơn là “chân tu” cũng có. Để tìm được những thông tin, hình ảnh về Thiên Chúa, về Giáo hội hay các sinh hoạt tôn giáo mà có sự hiện diện của Phan Văn Lợi quả thật là rất khó khăn, nhưng để tìm những hình ảnh hoạt động chính trị thì quá dễ đủ để thấy vai trò của một chủ chăn như thế nào.

 

Phải nói rằng, hoạt động của Phan Văn Lợi rất theo kịp với thời đại, bất cứ tình hình ở xó, ngách, ngõ, động nào thì Y cũng đều biết và “cập nhật” rất kịp thời. Người ta nói rằng hoạt động phải gắn liền với thực tiễn, có đi nhiều, tiếp xúc nhiều mới có kinh nghiệm thực tiễn để đấu tranh. Đằng này, chỉ cần ngồi ở nhà, uốn ba tấc lưỡi và vẫn là những câu chuyện vu cáo, chửi bới chính quyền, xuyên tạc các sự kiện diễn ra trên mọi miền đất nước, rồi thêm mắm, thêm muối thành một bài “hùng biện” hùng hồn trên các diễn đàn Paltak và các đài báo nước ngoài như RFA, SBTN…. trong đó Phan Văn Lợi lại là khách hàng thân thiết của Radio Chân Trời Mới-Cơ quan phát thanh của Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng hay còn gọi tắt là Việt Tân và được đặt hàng để phát biểu bất cứ vấn đề gì (Quí vị cứ truy cập vào Radio Chân Trời Mới sẽ biết). Việc bịa đặt tình hình, chuyện không nói có là một cái nghề thường xuyên của Phan Văn Lợi, không hiểu với góc độ là một người Công giáo, ông có cảm thấy xấu hổ về sự vi phạm giáo luật của người Công giáo không?
 
 
Một trong những hình ảnh thường thấy khi trả lời phỏng vấn của Phan Văn Lợi
 
Trả lời Radio RFA
 
Trả lời phỏng vấn của đài SBTN
Để thể hiện vai trò và tranh thủ kiếm thêm thu nhập, ngoài việc thường xuyên “phân phát” các số “xã luận Bán nguyệt san tự do ngôn luận”, Lợi cũng tranh thủ để xin đứng tên vào các tổ chức như: “Chủ tịch Hội cựu tù nhân lương tâm”, “Ban đại diện lâm thời Khối 8406”, ngay cả “Hội nhà báo độc lập” cũng có Phan Văn Lợi (tuy chưa bao giờ qua một trường lớp nào về báo chí) …. nhằm phát huy tối đa cái nghề bịa đặt và chửi bới hàm hồ. Điều lạ lùng thay lúc nào Lợi cũng tự nhận là người đi đầu trong công tác đấu tranh cho “dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo” và tích cực trong các hoạt động kêu gọi, kích động chống phá chính quyền, nhưng trên thực địa thì chẳng thấy bóng dáng của Lợi ở đâu?... Người ta chỉ thấy một linh mục Nguyễn Văn Lý, tuổi ở xế chiều còn thất thểu, thều thào, chống nạng, một mình cô đơn với 2 tấm bảng trước ngực và sau lưng “Đất Việt của người Việt” và “Chống Tàu Cộng”, hô hào kêu gọi đến khản cả cổ, mòn cả hơi đến tận 11 lần rồi mà biểu tình đâu chẳng thấy. Rồi thì chống chính quyền đến vào tù ra tội gần cả nữa cuộc đời, nhưng những người bạn chí cốt của Ngài như linh mục Nguyễn Hữu Giải thì lúc nào cũng ủng hộ, ủng hộ, rồi hoàn toàn ủng hộ…. nhưng chỉ ở phía sau thôi để hải ngoại cho tiền thì cũng chia sẽ cho được chút ít, dại gì mà nai lưng ra rồi bị bắt vào tù tội khổ thân. Còn Phan Văn Lợi thì khôn hơn cả Giải, Lợi cũng ra vẻ thể hiện sự chống đối, nhưng chừng mực, chửi bới cũng phải có thời điểm, dại gì mà quyết liệt cho thiệt thân, cũng tham gia Đảng phái này, tổ chức nọ nhưng với vai trò là ‘cố vấn” để xui dại, ai chết cứ chết, ai đứng mũi chịu sào cứ đứng, miễn là kinh phí hải ngoại rót về cho tổ chức nào cũng có phần cho Lợi là được rồi.
 
Phan Văn Lợi-Người bạn kề vai sát cánh nhưng không vào tù ra tội
 
Một điều mà lâu nay nhiều người nghi ngại là linh mục Nguyễn Văn Lý lúc nào hoạt động cũng có Phan Văn Lợi, vậy mà bắt tù tội chỉ có mình Ngài, còn ông Lợi thì cứ nhởn nhơ mà chính quyền lại chẳng thèm bắt. Phải chăng ông Lợi chỉ có cái “mồm” để kiếm cơm nên tác hại chẳng ăn thua, nói mãi người ta nghe cũng chán, chẳng thèm chấp với thằng cùn, hay là ông Lợi là tay trong của Công an không chừng, ai mà biết được, điều đó chỉ mỗi ông Lợi biết mà thôi…????
 
Nhìn ra giáo phận láng giềng, dễ dàng nhận thấy, hoạt động mục vụ của người Công giáo thời gian gần đây đang được bỏ bê và chuyển sang làm việc chính trị nhiều hơn. Phải chăng là làm mục vụ thì thu nhập ít mà làm chính trị thì thu nhập nhiều? Bởi vậy mà các Linh mục Đặng Hữu Nam, Nguyễn Đình Thục, Nguyễn Ngọc Nam Phong và những kẻ giúp sức như Hoàng Đức Bình, Bạch Hồng Quyền… thay vì rao giảng tin mừng, thể hiện trách nhiệm của một vị chủ chăn với con chiên thì lại tay cầm loa, mồm hô hào, kêu gọi giáo dân chống đối chính quyền, rao giảng chống Nhà nước, thậm chí xuyên tạc cả lịch sử về ngày 30/4 thống nhất đất nước, chắc các Ngài muốn như Bắc Triều Tiên và Hàn Quốc để anh em, con cái, cha mẹ mỗi nhà ly tán???. 
 
Chỉ cần nhìn vào sự tích cực, không quản ngại nắng mưa của Đặng Hữu Nam, Nguyễn Đình Thục trong những ngày qua và cả sự ra rả của Phan Văn Lợi quanh năm suốt tháng đủ thấy đây là cái nghề thu nhập không thể xem thường được, thu nhập cao đến mức những người được đào tạo với thiên chức linh mục mà vẫn bỏ bê chức trách của mình, việc này Giáo hội công giáo có nên kiến nghị với Tòa thánh để có thể bổ sung thêm vào chức năng của Linh mục chủ chăn không nhỉ?
 
Trở lại với Phan Văn Lợi, kẻ chỉ nói nhiều hơn làm, một chuyên gia giật dây mới thấy thương hại cho Nguyễn Văn Lý. Người xưa có câu, chọn bạn mà chơi, ngẫm nghĩ thấy thật sâu sắc. Có lẽ rằng, Phan Văn Lợi muốn che đậy bản chất của mình bằng một cái mác là người công dân yêu nước và là người đấu tranh cho “dân chủ” nhưng thực chất chỉ để che giấu những mưu đồ đen tối, ích kỷ, hẹp hòi, kiếm tiền trên mồ hôi xương máu của người khác. Phan Văn Lợi, ông mãi vẫn chỉ là một “Linh mục phong chui” và chẳng thể là một người “kính Chúa”.
Nguyễn Mạnh