TÌNH NGHĨA ĐỒNG BÀO

Hình ảnh người dân các địa phương trên cả nước nói chung và Thừa Thiên Huế nói riêng “chộn rộn” quyên góp hàng hóa, vật chất, nhu yếu phẩm để gửi vào Thành phố Hồ Chí Minh tiếp tế cho đồng bào mình hiện đang giãn cách xã hội thật ấm lòng tình nghĩa đồng bào.

Ngư dân Thừa Thiên Huế nướng cá tươi gửi vô Nam

Câu chuyện của những người dân vùng rốn lũ huyện Quảng Điền họ chế biến hàng trăm lọ muối sả để gửi vào Thành phố Hồ Chí Minh với lý do thật mộc mạc: lúc địa phương bị lũ lụt gây thiệt hại nặng nề thì được bà con trong kia hỗ trợ lương thực, thực phẩm, thuốc men kịp thời nay họ khó khăn thì mình giúp đỡ xem như trả ơn nghĩa. Một ngôi chùa làng ở địa phương cùng với chính quyền, đoàn thể trong thôn đã kêu gọi được nhiều loại rau củ quả, thực phẩm với hàng chục chuyến xe chở đi đến điểm tập kết, nhiều nơi còn tổ chức gói bánh chưng, làm ruốc thịt, quyên góp tiên để mua lương thực,… họ làm việc với tất cả lòng nhiệt huyết, hăng say và trách nhiệm cùng với nỗi lo cho đồng bào mình ở phương xa đang thiếu thốn. Lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên Huế cũng đã thay mặt đảng bộ, chính quyền và nhân dân biểu thị tinh thần đoàn kết, sẻ chia, cùng gánh vác với Thành phố Hồ Chí Minh, sẵn sàng chi viện sức người, sức của, tiền tài, vật chất, máy móc và đội ngũ y, bác sĩ, nhân viên y tế giỏi nhất cho Thành phố mang tên Bác.

Kho thịt để tiếp tế cho đồng bào

Tình đồng chí, nghĩa đồng bào trong con người Việt Nam chưa bao giờ ngừng chảy, ngay trong lúc này, tỉnh Thừa Thiên Huế cũng đứng trước nhiều khó khăn khi mà các khu cách ly tập trung đã quá tải, nguy cơ bùng phát đợt dịch mới là có khả năng cho dù chính quyền và nhân dân tỉnh nhà đã thực hiện rất tốt các biện pháp phòng ngừa cho dù có lúc, có nơi bị phản ánh là “cứng”, là “không phù hợp”. Thế nhưng, Thừa Thiên Huế vẫn chi viện hàng chục y, bác sĩ, nhân viên y tế, thành lập nhiều đoàn công tác chi viện cho tỉnh Bắc Giang, Thành phố Hồ Chí Minh và các địa phương khác phòng chống, dịch bệnh hay sẵn sàng tiếp nhận bệnh nhân từ các tỉnh khác về điều trị và điều trị thành công. Thừa Thiên Huế cũng chưa bao giờ “ngăn sông cấm chợ” hay “từ chối” tiếp nhận người từ vùng dịch về địa phương cách ly mà chỉ thực hiện các biện pháp chủ động từ xa, từ sớm theo dự báo làn sóng di chuyển từ tâm dịch Thành phố Hồ Chí Minh và các tỉnh thành khác về, tuy nhiên nếu công dân đến Thừa Thiên Huế vẫn tiếp nhận và tạo điều kiện tốt nhất để thực hiện cách ly tập trung theo quy định. Các cơ quan, đoàn thể và nhân dân Thừa Thiên Huế, tích cực hưởng ứng lời kêu gọi tiêu thụ hàng hóa nhất là nông sản cho đồng bào vùng dịch như vải thiều Bắc Giang vừa qua, trong các dịp chúc mừng thay vì những lẵng hoa đắt tiền, nhiều cơ quan, đơn vị, cá nhân tặng nhau những giỏ vải thiều đầy ý nghĩa, ngọt lịm tình đồng bào. Chúng ta liên tưởng đến hình ảnh những đoàn quân Nam tiến năm 1945 chi viện cho Nam Bộ - Sài Gòn đánh Pháp tái chiếm thì giờ đây Thành phố Hồ Chí Minh trở thành “mặt trận” cam go, nóng bỏng không thua kém và nhân dân cả nước trong đó có Thừa Thiên Huế lại lên đường … Nam tiến theo lời kêu gọi của Đảng và Nhà nước cùng lương tâm, tình cảm đồng bào ruột thịt.

"Thành phố Hồ Chí Minh cố lên!"

Thế nhưng đáng buồn là không ít người đã chà đạp lên tình cảm thiêng liêng ấy, một người hoạt động trong giới văn nghệ - tạm cho là nghệ sĩ Trác Thúy Miêu trên mạng xã hội đã có những lời lẽ xúc phạm đoàn cán bộ, sinh viên y tế Hải Dương tăng cường cho Thành phố Hồ Chí Minh chống dịch. Đó là một thái độ trịnh thượng mà người Thành phố Hồ Chí Minh chưa bao giờ có, không rõ người nghệ sĩ này lấy tư cách gì để chì chiết, khinh thường và xấc xược với những lời lẽ phân biệt vùng miền. Người ta bảo rằng: Trác Thúy Miêu đã không làm được gì cho Thành phố thì hay im miệng, câu nói này quá đúng! Chỉ những người ăn không ngồi rồi mới đem soi mói những thứ vặt vãnh mà quên mất đoàn y tế của tỉnh Hải Dương cũng mới “vật lộn” với covid-19 xong liền vào Nam để tiếp tục chiến đấu, quên rằng họ cũng là con người cũng biết mệt mỏi, biết sợ hãi trước dịch bệnh, cũng có tình cảm riêng tư nhưng đã gạt lại để vào đây vì nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh. Trác Thúy Miêu đã thể hiện sự nhỏ nhen, ích kỷ của mình mà không biết ngượng ngùng, rõ ràng thái độ này cũng giống như thứ nghệ thuật “ngược đời” mà cô ta theo đuổi. Cô ta có tư cách gì để thay mặt cả chính quyền và gần 10 triệu người dân Thành phố Hồ Chí Minh tuyên bố không cần sự hỗ trợ và đuổi đoàn công tác về?

Qua câu chuyện lại càng thấy thêm nhân cách con người ra sao đều được thể hiện càng rõ ràng trong mùa dịch một bên là những tấm lòng, nghĩa cử cao đẹp dành cho đồng bào máu mủ của mình còn bên kia là sự vô ơn, bội nghĩa, một thứ trịnh thượng rẻ tiền, vô liêm sĩ. Họ không bao giờ hiểu hết hai chữ “đồng bào”!

KIM LIÊN