ĐỪNG BAO GIỜ “LÊN GIỌNG” DẠY NGƯỜI LÍNH CÁCH BẢO VỆ TỔ QUỐC!

 

Nỗi bất hạnh lớn nhất của dân tộc, đất nước có khi không phải do bom đạn của kẻ thù, mà đó là do “NHỮNG THẰNG NGU BẮT ĐẦU YÊU NƯỚC”! Có thể ai đó cho rằng nói như vậy có phần nặng lời, nhưng một Bình Dương, một Bình Thuận hoang tàn đổ nát sau những lời kích động biểu tình chưa đủ hay sao mà nay những trái tim hồng lại như sôi sục trước những thông tin chưa được kiểm chứng về tình hình xung đột tại bãi Tư Chính trên biển Đông.

Mấy ngày qua, trong khi các chiến sỹ hải quân và ngư dân đang vững tay lái, chắc tay súng ngày đêm bảo vệ chủ quyền biển đảo, thì ngay ở trong đất liền, ở hải ngoại, có rất nhiều kẻ đang núp sau bàn phím đang cố tình tung tin phá hoại, lấy các video cũ chắp nối lại rồi tung lên mạng hòng làm rối loạn thông tin, kích động người dân xuống đường biểu tình để phục vụ cho những ý đồ đen tối của bọn chúng.

Facebook của “Thái Văn Đường” – một kẻ đang trốn chui trốn nhũi bên tận Thái Lan đến tên gọi của bãi Tư Chính còn không xác định được (gọi nhầm thành “quần đảo”) vậy mà cũng “trùm mền hô xung phong” kêu gọi biểu tình. Dù cho trước đó không lâu, Đường từng bị “Thảo Teresa” (thành viên nhóm “No-U Hà Nội") chiến hữu của y tẩy chay, bóc mẽ: “Lời kêu gọi chỉ là của thằng ất ơ cào bàn phím hô xung phong đang ở tận Thái Lan. Muốn làm dự án đấu tranh kiếm tiền bằng máu người khác”.

BẠN MUỐN XUỐNG ĐƯỜNG PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC ĐỂ THỂ HIỆN LÒNG YÊU NƯỚC Ư? Nói thẳng luôn đó là cách làm thiếu tỉnh táo, không giúp ích gì cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc hiện nay; thậm chí còn phản tác dụng, phá hoại môi trường đầu tư lý tưởng, an toàn, hòa bình của Việt Nam mà chúng ta đã dày công xây dựng. Bài học về việc kích động như vụ Hải Dương 981 hay vụ Bình Thuận vừa qua đã cho thấy rõ, tại sao chúng ta phải yêu nước bằng trái tim nóng và cái đầu lạnh.

Dân tộc Việt đã “Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ” để giữ nguyên vẹn đất nước linh thiêng, hàng triệu triệu lớp người đã không tiếc máu xương, lớp lớp thế hệ nối tiếp nhau ngã xuống vì mảnh đất này; để định hình lên mảnh đất hình chữ S hôm nay, để xây dựng hình hài Tổ quốc. Thì hà cớ chi dân tộc Việt Nam với một lịch sử hào hùng lại chấp nhận để kẻ thù xâm lăng, chiếm lấy đất đai, biển đảo của quê hương?

Những kẻ hôm nay vu khống cho Đảng, Nhà nước là “hèn với giặc, ác với dân”, thì thực tế đã chứng minh, chính bọn chúng mới là kẻ phản phúc, làm tay sai cho giặc; từ bỏ quê hương để đến xứ người rồi rêu rao, rao giảng những thứ văn hóa kệch cỡm, những tư tưởng thù địch, đối nghịch với văn hóa, chính trị, xã hội, đất nước và con người Việt Nam hiện tại. Những âm mưu, chiêu bài đội lốt lòng yêu nước, tìm cách “đục nước béo cò” của thế lực phản động đã "xưa như trái đất"; thực tiễn cho thấy chúng chưa bao giờ "dành một giây nghĩ đến quê hương" mà thực chất đang tìm mọi cớ, mọi cách để kích động phá hoại, gây mất ổn định chính trị xã hội, cản trở quá trình phát triển của đất nước; để "xâu xé giành phần" nếu đất nước rối ren.

YÊU NƯỚC PHẢI LÀM GÌ?

Chúng ta đều thừa hiểu rằng chính trị không phải trò chơi con nít; chính trị là nghệ thuật, là trí tuệ; một phút bốc đồng có thể sẽ để lại hậu quả khôn lường. Ấy thế mà có những kẻ “không não” ngồi sau bàn phím lại cao giọng “hướng dẫn, chỉ dạy” cho những người lính, những chiến sĩ của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng “cách bảo vệ Tổ quốc”!? Quá nực cười! Thực tiễn đã cho thấy, các lực lượng vũ trang, chấp pháp của ta có thừa kinh nghiệm, kiến thức, sự khôn ngoan và tỉnh táo để khéo léo đẩy lùi mọi mối đe dọa chủ quyền nếu xảy ra. Còn chúng ta, với tư cách là một công dân; trong thời điểm hiện nay, điều quan trọng nhất là chúng ta cần phải cẩn trọng và tỉnh táo.

Yêu nước không hẳn là cứ nhất định phải cầm súng để bắn vào một ai đó, vì nếu không được huấn luyện kỹ, cầm súng lên chưa chắc chúng ta đã kịp bắn ai, mà YÊU NƯỚC LÀ SÁNG SUỐT LỰA CHỌN VỊ TRÍ NÀO MÌNH CÓ GIÁ TRỊ NHẤT ĐỐI VỚI ĐẤT NƯỚC. Yêu nước là phải bằng trái tim và hành động bằng cách chăm chỉ làm việc và thượng tôn pháp luật. Nói về trách nhiệm công dân, mỗi một người sinh ra chúng ta đều có vai trò, đều phải làm tốt trách nhiệm của mình mới chính là yêu nước. Nếu bạn nghĩ mình là một chiến sĩ can đảm, hãy tòng quân và cầm súng. Nếu bạn nghĩ mình có thể đóng góp về kinh tế, hãy xây dựng kinh tế. Nếu bạn nghĩ mình là một trí thức, nhà văn hóa, hãy đóng góp thực sự bằng trí thức, chất xám... Mỗi mặt trận muốn thắng đều cần những “chiến sĩ” giỏi nhất. Chiến thắng thật sự và lâu dài đến từ sự kết hợp nhiều mặt trận chứ không chỉ riêng gì chiến trường.

Yêu nước không phải là thích thì mở miệng ra chửi đồng bào mình là hèn, là chỉ biết “quan ngại”; yêu nước là giúp cho đồng bào mình hiểu thế nào mới thật sự là khôn ngoan, là dũng cảm, là hành động đúng đắn. Mỗi người chúng ta đều hiểu biết giới hạn, hãy khiêm tốn học hỏi lẫn nhau và kiên nhẫn chỉ bảo nhau. Nếu bạn muốn chửi ai đó, có lẽ nên chửi những kẻ đang âm mưu kích động nhằm phá hoại nước mình.

Yêu nước không phải là đòi chiến tranh để cho “thằng nào đó” biết mặt "người Việt không sợ chết, người Việt đánh nhau giỏi" mà yêu nước là cố gắng góp phần làm cho đất nước đủ mạnh để chiến tranh không bao giờ có thể xảy ra trên quê hương mình. Để ĐẾN KHI KHÔNG CÒN LỰA CHỌN NÀO KHÁC BUỘC PHẢI CÓ CHIẾN TRANH, KẺ THÙ SẼ BIẾT THẾ NÀO LÀ SỨC MẠNH CỦA MỘT DÂN TỘC YÊU HÒA BÌNH.

Yêu nước không phải là một tấm huân chương để trao cho người này hay tước của người khác. Mà yêu nước có thể chỉ đơn giản là cầu mong những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với các chiến sĩ ngoài khơi xa, tin tưởng những con người đang bám biển. Yêu nước là từng việc nhỏ bạn làm vì mình, vì người trong thời bình hay trong thời chiến, nghĩa là từng việc nhỏ bạn làm bắt đầu ngay từ hôm nay cho dù bạn là học sinh, sinh viên, kỹ sư, bác sĩ, chuyên viên, quản lý, thương nhân, doanh nhân, công nhân, nông dân, chiến sĩ… bởi vì là ai đi nữa thì bạn cũng là NGƯỜI VIỆT NAM.

Hầu hết 96 triệu người dân Việt Nam đều yêu Tổ Quốc, nhưng chỉ yêu nước thôi chưa đủ, TRÁI TIM NÓNG THÌ VẪN CẦN PHẢI CÓ NHỮNG CÁI ĐẦU LẠNH.