TRÁCH NHIỆM CỦA BÁO CHÍ TRONG ĐẤU TRANH VỚI CÁC QUAN ĐIỂM SAI TRÁI, THÙ ĐỊCH

Thấu triệt quan điểm của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh về trách nhiệm của báo chí cách mạng, hơn 96 năm qua, báo chí cách mạng Việt Nam luôn hoạt động theo sự lãnh của Đảng, tham gia tích cực vào việc bảo vệ nền tảng tư tưởng và mục tiêu phấn đấu của Đảng, của nhân dân ta là độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.

Ngày 22-10-2018, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã ký ban hành Nghị quyết số 35-NQ/TW của Bộ Chính trị, về tăng cường bảo vệ nền tảng tư tưởng của Ðảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch trong tình hình mới. Nghị quyết nêu rõ: “Bảo vệ nền tảng tư tưởng của Ðảng là bảo vệ Ðảng, bảo vệ Cương lĩnh chính trị, đường lối lãnh đạo của Ðảng; bảo vệ nhân dân, Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam; bảo vệ công cuộc đổi mới, công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước và hội nhập quốc tế; bảo vệ lợi ích quốc gia, dân tộc; giữ gìn môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước”. Ðó là nội dung cơ bản, hệ trọng, sống còn của công tác xây dựng, chỉnh đốn Ðảng; là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của toàn Ðảng, toàn quân, toàn dân, trong đó các cơ quan báo chí tuyên truyền các cấp là nòng cốt. Khẳng định như vậy là xuất phát từ quan điểm của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh về trách nhiệm của báo chí cách mạng với sự nghiệp cách mạng của Đảng nói chung, nhiệm vụ bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng nói riêng. Trong bài viết này, chúng tôi tập trung luận giải quan điểm của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh về trách nhiệm của báo chí cách mạng trong bảo vện nền tảng tư tưởng của Đảng - cơ sở lý luận trực tiếp để phát huy vai trò, trách nhiệm của báo chí cách mạng Việt Nam trong thực hiện nhiệm vụ bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng ta trong tình hình mới.

✍️1. Quan điểm của chủ nghĩa Mác-Lênin

Từ rất sớm, trong tác phẩm Những người cộng sản và các Hai-nơ-txen do Ph.Ăng-ghen viết ngày 26 tháng Chín và ngày 3 tháng Mười 1847 và được đăng trên báo “Deutsche-Brüsseler-Zeitung”, các số 79 và 80; ngày 3 và 7 tháng Mười 1847, khi bàn về nhiệm vụ đầu tiên và quan trọng nhất của báo đảng, Ph.Ăngghen viết: “Nhiệm vụ của báo đảng là gì? Trước tiên là tiến hành những cuộc thảo luận, chứng minh, phát triển và bảo vệ những đòi hỏi của đảng, bác bỏ và lật đổ những tham vọng và những luận điểm của phe thù địch. Những nhiệm vụ của báo chí dân chủ Đức là gì? Chứng minh tính tất yếu của một nền dân chủ, rút ra tính vô dụng của hình thức cai trị hiện hành đại biểu cho lợi ích của tầng lớp quý tộc ở mức độ này hay mức độ khác, từ tình hình thiếu một chế độ lập hiến, trong đó chính quyền sẽ vào tay giai cấp tư sản, từ tình hình nhân dân không có điều kiện cải thiện tình cảnh của họ chừng nào họ còn chưa nắm được chính quyền”. Như vậy, theo Ph. Ăngghen, báo chí của Đảng phải thực hiện nhiệm vụ “kép”: vừa tham gia xây dựng, vừa tiến hành bảo vệ Đảng.

Hơn nữa, C.Mác còn chỉ rõ trách nhiệm của báo chí trong đấu tranh với các quan điểm sai trái, thù địch; vì vậy, trong tác phẩm Về các Ủy ban đẳng cấp ở Phổ viết ngày 10, 19 và 30 tháng Chạp 1842, đăng trên báo "Rheinische Zeitung” các số 345, 354, và 365; ngày 11, 20 và 31 tháng Chạp 1842, C.Mác đã luận giải rõ vấn đề này: “Báo chí bảo thủ thường xuyên nhắc nhở rằng cần bác bỏ các quan điểm của báo chí đối lập, coi đó chỉ như là ý kiến cá nhân và như là sự xuyên tạc thực tại, - nó thường xuyên quên rằng nó cũng không phải là chính đối tượng, mà chỉ là một ý kiến nào đó về thiết chế đó, do đó, cuộc đấu tranh với báo chí bảo thủ không nhất thiết có nghĩa là cuộc đấu tranh với đối tượng của nó. Mọi đối tượng được đưa vào - với thái độ tán đồng hoặc quở trách - tầm nhìn của báo chí thì đều nhờ vậy mà trở thành đối tượng văn chương, nghĩa là, đối tượng của tranh luận văn chương. Chính điều này đã biến báo chí thành đòn xeo mạnh mẽ” của văn hóa và của công cuộc học vấn tinh thần của nhân dân: báo chí biến cuộc đấu tranh vật chất thành cuộc đấu tranh tư tưởng, biến cuộc đấu tranh máu thịt thành cuộc đấu tranh tinh thần, biến cuộc đấu tranh của các nhu cầu, của lòng hăng say, của kinh nghiệm thành cuộc đấu tranh của lý luận, của trí tuệ, của hình thức”.

Bổ sung và phát triển quan điểm của C.Mác và Ph. Ăngghen, V.I. Lênin trong bài viết Tổ chức của đảng và văn học đảng đăng trên báo “Đời sống mới”, số 12, ngày 13/11/1905, một mặt, đã khẳng định sự cần thiết phải lập các cơ quan báo chí ở các tổ chức đảng: “Báo chí phải trở thành những cơ quan của các tổ chức của đảng”. Mặt khác, trong bài viết Những nhiệm vụ của cách mạng, đăng ngày 9 và 10/11/1917 (26 và 27 tháng Chín) trên báo “Con đường công nhân”, số 20 và 21, V.I. Lênin yêu cầu phải “cấm chỉ” các tờ báo phản cách mạng và quốc hữu hóa các xưởng in của giai cấp tư sản đang tồn tại: “Cần phải cấm chỉ những tờ báo phản cách mạng của giai cấp tư sản (báo “Ngôn luận”, báo “Lời nói nước Nga” và những tờ báo tương tự khác), phải tịch thu những nhà in của các báo đó, tuyên bố việc đăng quảng cáo tư nhân trên báo chí phải thuộc quyền của nhà nước và chuyển giao công việc đó lại cho tờ báo của chính phủ, do các Xô-viết xuất bản, và tờ báo này sẽ nói cho nông dân hiểu rõ sự thật. Chỉ có như thế người ta mới có thể và phải tước đoạt khỏi tay giai cấp tư sản thứ vũ khí mạnh mẽ đó mà nó dùng để nói dối và vu cáo, lừa bịp nhân dân, làm cho nông dân bị mê hoặc, chuẩn bị cuộc phản cách mạng”.

Hơn nữa, ở từng lĩnh vực cụ thể, V.I. Lênin cũng chỉ rõ trách nhiệm của báo chí trong xây dựng chủ nghĩa xã hội; trong việc nhận diện, phê phán và đấu tranh với thói hư, tật xấu trong nền sản xuất cũ, của báo chí tư sản; đồng thời, phát hiện, cổ vũ và lan tỏa những sáng kiến mới tích cực của quần chúng, cũng như đề cập những vấn đề nóng hổi của đời sống kinh tế - xã hội, Vì vậy, trong Những nhiệm vụ trước mắt của Chính quyền Xô-Viết, viết năm 1918, V.I. Lênin nhấn mạnh: “Chúng ta phải cố gắng một cách có hệ thống để có thể vừa thẳng tay đả phá báo chí tư sản hoàn toàn giả dối và chuyên vu khống vô liêm sỉ, vừa cố gắng tạo ra một thứ báo chí không giúp vui và không lừa bịp quần chúng bằng những câu chuyện lý thú và vụn vặt về chính trị, mà sẽ đưa ra cho quần chúng xem xét chính những vấn đề kinh tế hằng ngày và giúp họ nghiên cứu một cách nghiêm túc những vấn đề ấy. Mỗi công xưởng, mỗi làng là một công xã sản xuất và tiêu dùng, công xã này có quyền và có nghĩa vụ phải áp dụng, theo cách thức riêng của mình, những luật lệ Xô-Viết chung (“theo cách thức riêng của mình” không có nghĩa là vi phạm những luật lệ đó, mà có nghĩa là áp dụng những luật lệ đó bằng nhiều hình thức khác nhau), phải giải quyết, theo cách thức riêng của mình, vấn đề kiểm kê sản xuất và phân phối sản phẩm. Dưới chế độ tư bản chủ nghĩa, đó là “công việc riêng” của từng tên tư bản, từng tên địa chủ, từng tên cu-lắc. Dưới Chính quyền Xô-Viết, đó không còn là công việc riêng nữa, mà là một công việc nhà nước có ý nghĩa quan trọng bậc nhất”. Hơn hết, “Báo chí phải làm công cụ để xây dựng chủ nghĩa xã hội; báo chí phải giới thiệu hết sức tỉ mỉ những thành công của các công xã kiểu mẫu, phải nghiên cứu những nguyên nhân thành công, những phương pháp làm việc và quản lý của các công xãđó; mặt khác, báo chí sẽ đưa lên “bảng đen” những công xã nào cứ khư khư giữ những “truyền thống của chủ nghĩa tư bản”, nghĩa là những truyền thống vô chính phủ, lười biếng, vô trật tự, đầu cơ”.

Như vậy, các nhà kinh điển của chủ nghĩa Mác-Lênin đều nhấn mạnh sự cần thiết phải lập ra các cơ quan báo chí của các đảng cộng sản; giữ vững và nâng cao tính đảng, tính quần chúng của báo chí; đặc biệt chỉ rõ trách nhiệm của báo chí là bảo vệ đảng, trước hết là cương lĩnh, đường lối chính trị của đảng cách mạng; đồng thời, kiên quyết đấu tranh với các quan điểm sai trái, thù địch.

✍️2. Tư tưởng Hồ Chí Minh

Kế thừa và phát triển quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin về báo chí vô sản, Hồ Chí Minh đã sáng lập ra báo chí cách mạng Việt Nam; từ tờ báo đầu tiên - báo “Thanh niên” - Hồ Chí Minh đã đặt nền móng cho sự ra đời nền báo chí cách mạng Việt Nam và giúp báo chí cách mạng Việt Nam thể hiện đầy đủ vai trò, trách nhiệm là người tuyên truyền, người cổ động tập thể và người tổ chức tập thể với tinh thần chiến đấu, thấm nhuần tính đảng và tính nhân dân sâu sắc.

????Thứ nhất, Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng trách nhiệm của báo chí cách mạng Việt Nam là phục vụ sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa

Người coi báo chí là một bộ phận của sự nghiệp cách mạng, là vũ khí sắc bén trong công cuộc đấu tranh giành độc lập cho dân tộc và xây dựng cuộc sống mới cho nhân dân. Người làm báo là để làm cách mạng và để làm cách mạng Người đã trở thành một nhà báo. Theo Người, báo chí chúng ta chỉ có một đề tài xuyên suốt là: “chống thực dân đế quốc, chống phong kiến địa chủ, tuyên truyền cho độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội”. Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ rõ tôn chỉ, mục đích của báo chí cách mạng Việt Nam: “Báo chí của ta thì cần phải phục vụ nhân dân lao động, phục vụ chủ nghĩa xã hội, phục vụ cho đấu tranh thực hiện thống nhất nước nhà, cho hoà bình thế giới”. Do đó, báo chí của ta phải có đường lối chính trị đúng, vì có đường lối chính trị đúng thì các nội dung và hình thức thể hiện của báo chí mới đúng được. Trên cơ sở đường lối chính trị đúng, báo chí phải đi tiên phong trong đấu tranh không khoan nhượng với những gì đi ngược lại quy luật của lịch sử, vạch trần tính chất phản động, giả dối, bịp bợm của kẻ thù của dân tộc: “Đối với những người viết báo chúng ta, cái bút là vũ khí sắc bén, bài báo là tờ hịch cách mạng để động viên quần chúng đoàn kết đấu tranh, chống chủ nghĩa thực dân cũ và mới, chống chủ nghĩa đế quốc, đứng đầu là đế quốc Mỹ, vì độc lập dân tộc, tiến bộ xã hội và hòa bình thế giới”. Tính chiến đấu không chỉ nhằm tiến công vào kẻ thù của cách mạng, mà còn biểu dương những tấm gương tiêu biểu trong chiến đấu và lao động để cổ vũ mọi người hăng hái tham gia cách mạng.

Một mặt, Người yêu cầu “Các báo chí và văn nghệ phải điều tra tuyên truyền, khen ngợi những ưu điểm và phê bình những khuyết điểm trong việc phổ biến sáng kiến và kinh nghiệm. Đó là một nhiệm vụ vẻ vang của báo chí và văn nghệ thiết thực góp phần vào phong trào thi đua ái quốc”. Mặt khác, Người đề nghị báo có mục “ý kiến bạn đọc”, coi ý kiến bạn đọc là những ý kiến đấu tranh. Cái mới đấu tranh với cái cũ, cái tốt đấu tranh với cái không tốt. Trong biểu dương, phải rút ra được kinh nghiệm có ý nghĩa phổ biến, phê bình phải cụ thể rõ ràng. Phê bình và tự phê bình là biện pháp tăng cường tính chiến đấu, vì “Phê bình và tự phê bình là vũ khí rất cần thiết và rất sắc bén, nó giúp chúng ta sửa chữa sai lầm và phát triển ưu điểm. Vì khéo lợi dụng nó mà Đảng ta và dân ta ngày càng tiến bộ. Đối với báo chí cũng vậy”.

Người coi người hoạt động báo chí là một là chiến sĩ cách mạng. Khi có đường lối chính trị đúng, người làm báo là người thực hiện và là nhân tố chính đảm bảo tính chiến đấu của báo chí, vì “nói đến báo chí trước hết phải nói đến những người làm báo chí”. Đối với người làm báo cách mạng, theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, phương tiện chiến đấu của họ là “cây bút, trang giấy là vũ khí sắc bén của họ”, do đó “Cán bộ báo chí cũng là chiến sĩ cách mạng”. Hồ Chí Minh đòi hỏi những người làm báo phải thường xuyên tu dưỡng đạo đức cách mạng, trau dồi tư tưởng, học tập chính trị để nắm vững chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, đi sâu vào thực tế, đi sâu vào quần chúng lao động, phải luôn nâng cao trình độ văn hoá, rèn giũa nghiệp vụ, mài sắc ngòi bút của mình trong sự nghiệp cách mạng.

Báo chí vì cách mạng, vì nhân dân - đó vừa là mục đích, vừa là điều kiện, vừa là trách nhiệm, vừa là tiêu chuẩn đạo đức trong hoạt động báo chí; đó cũng là tính đảng của báo chí, là biểu hiện sự trung thành của báo chí đối với Đảng, là cống hiến của báo chí vào sự nghiệp vĩ đại của Đảng. Về phần mình, hướng dẫn để báo chí và đội ngũ các nhà báo thực hiện đắc lực cho cách mạng, phục vụ tốt nhu cầu, nguyện vọng của nhân dân tức là Đảng đã làm tốt vai trò lãnh đạo báo chí.

????Hai là, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ ra tính tất yếu Đảng phải lãnh đạo báo chí cách mạng Việt Nam

Hồ Chí Minh luôn nhấn mạnh: Báo chí phục vụ ai? Đằng sau lời chỉ dẫn của Người: báo chí của ta phải phục vụ nhân dân lao động, phục vụ cho đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất nước nhà, xây dựng chủ nghĩa xã hội, cho hoà bình thế giới là nguyên tắc: Đảng phải lãnh đạo báo chí. Ngay từ rất sớm Người khẳng định nguyên tắc bất di, bất dịch ấy: “Ban Chấp hành Trung ương phải kiểm soát các báo chí của Đảng để tránh những khuyết điểm về kỹ thuật và chính trị”. Theo đó, Người yêu cầu phải tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với báo chí, trong đó có việc đưa đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam vào phụ trách báo chí của Đảng. Trong Báo cáo của Việt Nam gửi Quốc tế Cộng sản, Người viết “Ở đây, chúng tôi cần nêu ra một đặc điểm rất lý thú của Đảng Cộng sản Việt Nam mà e rằng nhiều đảng anh em trên thế giới không có: Đảng có hai loại đảng viên, đảng viên bí mật và đảng viên công khai. Những đồng chí trước đây bị bắt, bị tù đầy, được tha sau năm 1936, là những đảng viên công khai. Các đồng chí này công khai hoạt động, như phụ trách báo chí của Đảng, tham gia các phong trào quần chúng với danh nghĩa Đảng, lấy danh nghĩa cộng sản ứng cử vào các Hội đồng dân biểu kỳ, tỉnh”.

Theo Người, muốn có đóng góp tích cực nhất vào công cuộc phấn đấu của toàn dân tộc cho mục tiêu cao cả đó, báo chí phải tự giác phục tùng và tranh thủ tối đa sự lãnh đạo của Đảng. Điều đó đảm bảo cho báo chí hoàn thành sứ mệnh của mình và bản thân Đảng càng trưởng thành hơn trong quá trình lãnh đạo cách mạng: “Chính vì thế cho nên, tất cả những người làm báo (người viết, người in, người sửa bài, người phát hành, v.v.) phải có lập trường chính trị vững chắc. Chính trị phải làm chủ. Đường lối chính trị đúng thì những việc khác mới đúng được. Cho nên các báo chí của ta đều phải có đường lối chính trị đúng” và Người cũng yêu cầu “Báo chí ta không phải để cho một số ít người xem, mà để phục vụ nhân dân, để tuyên truyền giải thích đường lối, chính sách của Đảng và Chính phủ, cho nên phải có tính chất quần chúng và tinh thần chiến đấu”.

Báo chí chỉ đúng về chính trị khi nó được lãnh đạo của một đảng, dựa trên nền tảng chủ nghĩa Mác - Lênin, một đảng mang bản chất của giai cấp công nhân và gắn bó mật thiết với dân tộc, với nhân dân. Do đó, Người căn dặn: “Về trách nhiệm báo chí, Lênin có nói: Báo chí là người tuyên truyền, người cổ động, người tổ chức chung, người lãnh đạo chung. Vì vậy, nhiệm vụ của người làm báo là quan trọng và vẻ vang. Muốn hoàn thành tốt nhiệm vụ ấy thì phải cố gắng học tập chính trị, nâng cao tư tưởng, đứng vững trên lập trường giai cấp vô sản; phải nâng cao trình độ văn hoá, phải đi sâu vào nghiệp vụ của mình. Cần phải luôn luôn cố gắng, mà cố gắng thì nhất định thành công”.

Trong bức thư Chủ tịch Hồ Chí Minh viết gửi Bộ Chính trị khi Người đang chữa bệnh tại Trung Quốc năm 1968, mặc dù sức khỏe không tốt, Người vẫn không quên căn dặn các đồng chí của mình: “Báo chí ta: Cần tuyên truyền về thắng lợi đồng thời phải làm cho quân và dân ta nâng cao cảnh giác và thấy những khó khăn cần phải vượt qua. Cần phải vạch tội ác tày trời của Mỹ - ngụy đối với đồng bào ta ở miền Nam, như ném bom đốt phá và giết hại bừa bãi ở Huế, Sài Gòn và nhiều thành thị khác. Đập lại luận điệu địch lại vu cho ta đốt kho gạo và xử tử người hàng loạt. - Đài phát thanh ta nên phát thanh những dư luận thế giới và Mỹ có lợi cho ta và những dư luận thế giới và Mỹ công kích bọn Giônxơn và miêu tả tình hình thảm bại của Mỹ - ngụy. Những dư luận ấy sẽ góp phần nâng cao thêm chí khí quyết chiến quyết thắng của quân và dân ta”.

Để nâng cao tính Đảng, trong Thư gửi lớp học viết báo Huỳnh Thúc Kháng, Người huấn thị: “Tờ báo của chúng ta có mấy điểm chính: 1. Nhiệm vụ của tờ báo là tuyên truyền, cổ động, huấn luyện, giáo dục, và tổ chức dân chúng, để đưa dân chúng đến mục đích chung. 2. Mục đích là kháng chiến và kiến quốc. Để đi đến kháng chiến thắng lợi, kiến quốc thành công, thì: 3. Tôn chỉ của tờ báo là đoàn kết toàn dân, thi đua ái quốc. Vì vậy: 4. Đối tượng của tờ báo là đại đa số dân chúng. Một tờ báo không được đại đa số dân chúng ham chuộng, thì không xứng đáng là một tờ báo. Muốn được dân chúng ham chuộng, coi tờ báo ấy là tờ báo của mình, thì: 5. Nội dung tức là các bài báo phải giản đơn, dễ hiểu, phổ thông, thiết thực, hoạt bát. Và: 6. Hình thức tức là cách sắp đặt các bài, cách in phải sạch sẽ, sáng sủa. Hiện nay, các báo ta thường có những khuyết điểm sau đây: Về mặt tuyên truyền thì không kịp thời và chính trị suông quá nhiều”.

Quan điểm của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh về trách nhiệm của báo chí cách mạng là cơ sở lý luận, là kim chỉ nam trong xây dựng nền báo chí cách mạng Việt Nam nói chung và phát huy vai trò, trách nhiệm báo chí cách mạng trong bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch, làm cơ sở tuyên truyền, phổ biến, nâng cao nhận thức cho đội ngũ cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân, hoàn thành thắng lợi nhiệm vụ cách mạng trong tình hình mới.

Thấu triệt quan điểm của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh về trách nhiệm của báo chí cách mạng, hơn 96 năm qua, báo chí cách mạng Việt Nam luôn hoạt động theo sự lãnh của Đảng, tham gia tích cực vào việc bảo vệ nền tảng tư tưởng và mục tiêu phấn đấu của Đảng, của nhân dân ta là độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Bên cạnh đó, báo chí luôn là lực lượng xung kích trên mặt trận tư tưởng văn hoá, là công cụ thông tin nhanh nhất, phổ cập nhất, là phương tiện thường xuyên tiếp xúc với Nhân dân và giải đáp những vấn đề mới do cuộc sống đặt ra, đấu tranh hằng ngày, hằng giờ chống những âm mưu, thủ đoạn đen tối của các thế lực thù địch, chống các khuynh hướng tư tưởng sai lầm, góp phần tổ chức, phát động phong trào hành động cách mạng của nhân dân. Đây vừa là vinh dự, vừa là trách nhiệm của báo chí. Để xứng đáng với vinh dự và làm tròn trách nhiệm đó, báo chí phải hoạt động đúng tôn chỉ, mục đích của mình, nắm vững quan điểm, đường lối của Đảng và pháp luật của Nhà nước.

Hiện nay, mọi hoạt động báo chí phải hướng vào mục tiêu giữ vững ổn định chính trị, tiếp tục sự nghiệp đổi mới, từng bước xây dựng con người mới, lối sống mới, làm cho những nguyên lý cách mạng và khoa học của chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh giữ vị trí chủ đạo trong đời sống tinh thần xã hội theo đúng chủ trương xây dựng nền báo chí cách mạng Việt Nam mà Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng đã xác định: “Xây dựng nền báo chí, truyền thông chuyên nghiệp, nhân văn và hiện đại. Thực hiện tốt quy hoạch, phát triển hệ thống báo chí, truyền thông, sắp xếp ngành xuất bản, in và phát hành theo hướng tinh gọn, chất lượng, hiện đại hóa. Tăng cường quản lý và phát triển các loại hình truyền thông, thông tin trên internet. Kiên quyết đấu tranh, loại bỏ các sản phẩm, thông tin độc hại, xuyên tạc, phản động, ảnh hưởng xấu đến ổn định chính trị - xã hội, thuần phong mỹ tục”./.