Giá có lời xin lỗi...

Thực ra thì, mức án dành cho N.T.C. là hình phạt của pháp luật đối với hành vi cố ý gây thương tích. C. đã dùng dao đâm bị hại gây tổn hại sức khỏe 16%.

Thế nhưng, sự việc đáng tiếc lại bắt nguồn từ hành vi cư xử mất lịch sự, nhổ nước bọt vào người khác khi đang lưu thông trên đường.

Hôm đó đã 9 giờ đêm, bị hại chở bạn gái đi chơi về, đến cầu Phú Xuân thì dừng lại chờ đèn đỏ. Cùng lúc, một người bạn chở C. đi cùng chiều, cũng dừng chờ. Hai xe cách nhau chừng 1 mét. C. đã nhổ nước bọt vào đùi chị này. Bức xúc, bạn gái bị hại hỏi: “Anh làm cái gì vậy?”. C. đáp: “Tao thích vậy, mày làm gì?”. Thấy vậy, bị hại lời qua tiếng lại với C. rồi xảy ra ẩu đả. Có người can ngăn, C. không những không nghe mà còn rút con dao “thủ” trong người ra, đâm bị hại 1 nhát vào hông trái. Bị hại phải nhập viện cấp cứu, với tổn hại sức khỏe 16 %.

Bỏ trốn khỏi TP Huế gần 2 tháng thì C. bị bắt tại Hải Phòng theo quyết định truy nã.

Trình bày trước tòa, C. “phân bua” mới đi ăn nhậu về, trong người có hơi men. nên phản ứng với mọi việc xung quanh có chút nóng nảy, thiếu kiềm chế: “Lúc dừng đèn đỏ, bị cáo thấy khó chịu nên nhổ nước bọt xuống đường, không ngờ trúng vào chân người khác. Bị cáo không hề cố ý nhổ vào người chị N., cũng không có ý định chọc ghẹo”...

Tòa phân tích: Hành vi bị cáo nhổ nước bọt vào người khác, nhất lại là phụ nữ là quá bất lịch sự. Nếu bị cáo nói không cố ý, thì sao lúc chị N. phản ứng, bị cáo không xin lỗi, lại còn thách thức, gây gổ, đánh nhau. Quá đáng hơn, khi được can ngăn, bị cáo không nghe theo mà lại cố xông vào đâm bị hại. Lúc đó bị cáo chỉ cần biết lỗi, xin lỗi người ta một tiếng thì đã không có phiên tòa hôm nay. Vết thương bị cáo gây ra cho người khác rất nguy hiểm. May mắn cho cả hai bên là bị hại được đưa đi cấp cứu kịp thời. Nếu không hậu quả sẽ khôn lường. Bị hại có thể mất mạng và lúc đó chắc chắn bị cáo bị pháp luật xử lý rất nặng.

C. nhận mình đã sai, đồng thời xin tòa xem xét giảm nhẹ hình phạt để còn về lao động kiếm tiền nuôi 2 con nhỏ. Người bị hại cũng xin giảm mức án cho bị cáo. Mẹ bị cáo lặn lội từ Hải Phòng vào Huế tham dự phiên tòa, giọng run run xin tòa “nương tay” cho C. “Thưa tòa, con trai tôi lỗi lầm, nhưng bây giờ đã biết cái sai của mình, đã hối hận. Vả lại, 2 con nhỏ của nó đã thiếu hơi ấm của mẹ, bây giờ vắng cha nữa thì…”. Bà bật khóc.

Theo Thừa Thiên Huế online