Những kẻ nhẫn tâm xuyên tạc về người Anh hùng dân tộc Võ Thị Sáu

Mấy hôm nay, dư luận lại được một phen hâm nóng, kèm theo sự phẫn nộ khi báo Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh trích dẫn một clip dài chừng 5 phút phê phán một số kẻ đầu hai thứ tóc, khoác áo “nhơn sĩ” có hành vi lăng nhục Võ Thị Sáu, người con gái đất đỏ Anh hùng.

Được biết, chúng toàn những kẻ gần đất xa trời, những trí thức già, đổ đốn, mất nết đang trượt dài trên con đường tội lỗi, của những kẻ ăn cháo đá bát, những kẻ vô ơn bội nghĩa Với các anh hùng dân tộc và đảng, nhà nước Việt Nam.

Tóm lại, họ toàn là những kẻ đang có tư tưởng chống đối chính quyền:

Một lũ “rận xĩ”, khoác áo “nhơn sĩ”, mạo danh dân chủ tỷ như: Nhà văn Nguyên Ngọc, Nhà văn Phạm Xuân Nguyên (cán bộ Viện Văn học, chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội), nhà thơ Nguyễn Duy, Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang… Trong đám rận đổ đốn ấy đó người lớn tuổi nhất và có thâm niên thường xuyên có hành vi chống phá chính quyền nhất phải kể đến Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang sinh năm 1936. Qủa báo, hiện nay ông TS này gần như có cuộc sống Thực vật, gần đất xa trời.

Đoạn clip cho thấy, răm kẻ đầu bạc, xúm quanh chai rượu ngoại “nhâm nhi” cùng với vài ba hột lạc rang. “rượu vào lời ra”. Nhìn họ cười vô tư, bốc đồng chẳng khác gì những kẻ nát rượu, “rượu nói” bằng những tin đồn, những lời đồn đoán vô căn cứ của Giáo sư Mạch Quang Thắng khi nói về cách học Sử ngày nay, khi ông này cũng đã“xuyên tạc lịch sử”.khi dẫn chứng một ví dụ về chị Sáu như sau:

“Võ Thị Sáu chẳng qua là một người con gái bị tâm thần, ngớ ngẩn. Lợi dụng sự ngớ ngẩn của Sáu, nhóm những người hoạt động cách mạng mới đưa cho bà lựu đạn rồi xúi ném vào một toán quân địch đang ngồi họp. Bà ném rồi bị bắt đi tù, đem đi xử bắn. Bà chẳng biết gì về tính mạng của mình, cứ cười tươi và hái hoa dại mọc dọc đường ra pháp trường cài lên tóc”.

 

14787666_695837463913561_206280833_o

Võ Thị Sáu, nữ anh hùng huyền thoại vùng Đất Đỏ

Thế nên, nhóm “nhơn sỹ” đầu bò mất dạy này nhai lời nói mơ hồ của vị “ráo xư” kia để lấy dẫn chứng phịa chuyện, toàn những điều nhảm nhí, bịa đặt không thể chấp nhận được, ở những kẻ có học, mang danh trí thức. Như Mạch Quang Thắng và đồng bọn.

Kể cũng lạ, ở họ toàn những kẻ có tuổi, có học hàm, học vị thậm chí có tài và rất thành danh trong sự nghiệp được cả nước biết như một nhân tài. Thế nhưng, họ lại quá liêm sỉ khi cố tình bới móc lịch sử, bất chấp một sự thật lịch sử, cố tình hạ nhục người con gái đất đỏ anh hùng của dân tộc, đó là chị Võ Thị Sáu, một con người đã đi vào huyền thoại trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược của thế kỷ XX.

Rõ ràng, trong đám nát rượu này, rặt những kẻ đầu hai thứ tóc, nhưng vẫn là kẻ “hậu sinh” chưa từng được chứng kiến, những sự kiện lịch sử dân tộc thời đó, những tấm gương sáng ngời về đức hy sinh, lòng yêu nước và tinh thần dân tộc quyết đứng lên “đòi độc lập tự do cho đất nước, danh dự của một quốc gia và chủ quyền của một dân tộc” mà chị Võ Thị Sáu là một người yêu nước chân chính đại diện cho người dân Việt yêu nước chân chính đã thể hiện.

Thế nên, họ là thật là những kẻ đáng khinh và cả đáng ghét, những kẻ đầy tội lỗi, như tội đồ của dân tộc khi thóa mạ lịch sử “bới bèo ra bọ”, để ‘vạch lá tìm sâu”, phịa chuyện của quá khứ, phịa chuyện về lịch sử một cách phũ phàng có chủ đích, nhằm phủ nhận lịch sử bằng cách hạ nhục các anh hùng liệt sỹ của dân tộc như Nguyễn Văn Tám, Võ Thị Sáu rồi âm mưu đòi xét lại lịch sử, muốn phủ nhận thành quả của hai cuộc cuộc kháng chiến anh dũng chống xâm lược của dân tộc, chống lại sự đô hộ 80 năm của thực dân và 20 năm chống đế quốc Mỹ và vai trò lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam.

den-tho-anh-hung-vo-thi-sau-1
Kẻ đầu têu, có hành vi đáng phỉ nhổ đứng ra kể lại câu chuyện bịa đặt này chính là Nhà thơ Nguyễn Duy. Hắn ta dẫn dắt cho người nghe theo hướng phủ nhận vai trò và công lao của anh hùng dân tộc Võ Thị Sáu khi y nói Chị “biểu hiện của người bị tâm thần và hành động ném lựu đạn kia dẫn đến việc bị bắt của chị Sáu là ngoài ý muốn”. Rõ ràng, một sự bịa đặt dối trá hèn hạ. Một sự thật không thể chối cãi, rõ ràng động cơ của chị là giết những kẻ xâm lược và bè lũ tay sai của chúng, người ta có quyền suy diễn tại sao người “tâm thần” chỉ ném lựu đạn vào những kẻ xâm lăng và bè lũ tay sai của chúng?

Để hiểu rõ những hành động dũng cảm của chị. Được biết, Tháng 2/1950, chịm Võ Thị Sáu dẫn đầu một tổ, dùng lựu đạn tập kích diệt hai tên ác ôn Cả Suốt, Cả Đay. Không may chị bị sa vào tay địch. Nếu, chị bị tâm thần thật như Nguyễn Duy nói, thì tại sao chị chỉ ném lựu đạn vào những kẻ xâm lược là thực dân Pháp và khi chúng bắt được chị, chúng lại dùng mọi cực hình tra tấn một người tâm thần một cách dã man và vô nhân đạo?, Một sự thật, ý chí của người cộng sản, người con yêu nước Võ Thịn Sáu dù bị thực dân dùng mọi cực hình tra tấn dã man nhưng thà chết không khai báo lấy nửa lời. Do không khai thác được gì, chúng liền đưa chị về biệt giam ở khám Chí Hòa, Sài Gòn để tiếp tục tra tấn để khai thác và sau đó mở phiên tòa, tuyên án tử hình chị.

Xin hỏi các vị “nhơn xĩ” mất trí? Tại sao một người “tâm thần” như các vị áp đặt mà bọn thực dân phải run sợ, phải mở phiên tòa đại hình để tuyên án tử hình Võ Thị Sáu một kẻ “tâm thần”?.Tại phiên tòa đại hình, tuy mới 17 tuổi, lại là người “tâm thần” nhưng tại sao chị Võ Thị Sáu lại hiên ngang tỏ rõ khí phách anh hùng của người cộng sản, một thiếu nữ Việt Nam Anh hùng làm cho lũ quan tòa thực dân và đồng bọn đều phải nể sợ.?

Nếu, một người “tâm thần” chắc chắn “Vô hại” đối với người dân, còn đối với thực dân xâm lược và những kẻ tay sai pháp thì không. Vì thế, Thực dân xâm lược muốn cách ly ngay một người “tâm thần” yêu nước, khí phách kiên cường rất có ảnh hưởng đến người dân Việt ra biệt giam tại nhà tù Côn Đảo?.

Ngày 23/1/1952, chúng đã thi hành bản án, bắn chết chị ở nhà tù Côn đảo sau hai ngày chúng đưa chị ra đây?.tại sao lại bắn phải chết người tâm thần mà không đưa chị vào một nhà thương điên nào đó để điều trị tâm thần theo luật quốc tế quy định đối vớ người tâm thần?

Khốn nạn hơn, để phụ họa với câu chuyện bịa đặt khi Phạm Duy Kể ra, một kẻ trong nhóm còn chua thêm có ý mỉa mai rằng: “Võ Thị Sáu lúc ra pháp trường đã bị “tâm thần”, vì tâm lý người tử tù trước khi bị bắn đều hoảng loạn sợ hãi cho dù đó là một tội phạm sừng sỏ, và chỉ có người hoảng loạn tới mức bị điên mới ngắt hoa cài lên tóc thôi”.

Kẻ hậu sinh, nhân sỹ đốn mạt này cứ lờ đi khí phách anh hùng của người con gái đất đỏ khi ra đến pháp trường, không hề run sợ, cái chết đã cận kề nhưng chị vẫn hiên ngang ngẩng cao đầu tươi cười ngắt bông hoa dại cài trên tóc xanh tràn đầy nhựa sống của lứa tuổi trăng tròn,… đến khi tên chỉ huy ra lệnh cho bọn lính chuẩn bị nổ súng thì chị lập tức hét lên: “Đả đảo thực dân Pháp!”. “Việt Nam độc lập muôn năm!”. “Hồ Chủ tịch muôn năm!”.chỉ có những kẻ vô lương tâm, nhắm mắt trước sự thật. Tâm địa độc ác của đám “rận xĩ” thối tha này, chúng chẳng khác gì lũ thú hoang lạc lõng khi “sủa” ra những lời vô liêm sỉ, xúc phạm đến người anh hùng dân tộc như vậy.

Có người nói rất đúng rằng: “Trong những năm tháng kháng chiến thần thánh của dân tộc, việc hình tượng hóa một con người, nâng tầm một con người để khích lệ hàng triệu người cho cuộc chiến chính nghĩa là rất cần thiết, đó cũng là điều dễ hiểu!. Tuy nhiên, việc hình tượng hóa người anh hùng phải đảm bảo yếu tố sự thật và khách quan. Có thể, câu chuyện về anh hùng Võ Thị Sáu còn những chi tiết được hư cấu, nhưng sự hi sinh, mục đích của hành động trước khi hi sinh của chị mãi mãi vẫn là sự thật! không thể phủ nhận.

Vì vậy, những kẻ nhân danh trí thức nhẫn tâm phủ nhận và lăng nhục người anh hùng dân tộc Võ Thị Sáu là không thể chấp nhận được. Một hành vi vô ơn, cần phải lên án mạnh mẽ.

Kim Ngọc