NGỬA MẶT NHỔ NƯỚC BỌT LÊN TRỜI, NHẬN ĐƯỢC GÌ?

 

Mấy hôm nay, trên mạng xã hội lan truyền một câu chuyện châm biếm khá cay độc với lời văn nhẹ nhàng và lối kể chuyện mang tính hài hước dễ khiến cho nhiều người đọc thích thú, nhất là những ai vốn có ác cảm với các bác sĩ và Ngành Y tế nước nhà, bất chấp mọi sự cống hiến và đức độ, tài năng y thuật của các thầy thuốc Việt Nam đang ngày càng phát triển, được thế giới công nhận, đặc biệt trong các đợt phòng chống dịch COVID-19 (xin không nói đến vai trò chỉ đạo của Đảng và Nhà nước) vẫn đang diễn ra, chưa biết khi nào mới chấm dứt.

          Câu chuyện tóm lược như sau: Có một vị lãnh đạo ngành y tế vừa hạ cánh an toàn, mở phòng khám tư, treo cái biển hiệu Bác sĩ Trần Y Đức, với bảng giá công khai như sau: Chữa khỏi bệnh, lấy 100.000 đ, chữa không được, trả cho người bệnh 100.000đ.

          Có một người bệnh vừa bị tán gia bại sản khi đi chữa bệnh ở một cơ sở y tế đi ngang đọc biển hiệu và biểu giá, thấy ngay đây là cơ hội trả thù các thầy thuốc . Ông ta bèn giả vờ là một bệnh nhân đến khám. Lần đầu, ông ta giả làm bệnh nhân bị điếc. Bác sĩ Trần Y Đức kia liền cầm điện thoại lên giả vờ bấm gọi và nói to: “Em ơi! Giờ mình cứ thoải mái tâm sự nhé! Thằng chồng em đang ngồi trước mặt anh, nó bị điếc rồi”. Bệnh nhân giả nghe thấy, tức tốc chồm tói giật điện thoại. Bác sĩ bình tĩnh đòi trả tiền chữa bệnh điếc. Bệnh nhân giả bị thua, bấm bụng trả tiền, nhưng vẫn ấm ức. Rồi ông ta lần lượt giả bị mất vị giác, trí nhớ.v.v. nhưng tất cả thủ đoạn đều bị vị bác sĩ kia lật tẩy, đành phải trả mỗi lần 100.000đ. Ức quá, cuối cùng ông ta giả làm người mù mắt. Đến lúc này, vị bác sĩ đành thừa nhận mình không chữa được bệnh mù mắt, xin trả lại bệnh nhân giả kia 500.000đ. Nhận tiền, bệnh nhân giả la lên: Tại sao ông nói trả cho tôi 500.000đ mà lại đưa cho tôi có 20.000đ  là sao? Bác sĩ bình thản nói: Ông đã hết mù mắt, trả cho tôi 100.000đ.  Toàn bộ câu chuyện nếu dừng ngang đây, sẽ mang một ý nghĩa khác. Nhưng cái chất châm biếm cay độc nằm ở đoạn kết, khi người bác sĩ kia đắc thắng nói với y tá giúp việc (đại ý) rằng: “Bệnh nhân mãi mãi là bệnh nhân, đã đến gặp bác sĩ thì thế nào cũng phải chi tiền”. Không nói thì ai cũng biết cái ý châm biếm và chửi xéo kia là thế nào. Và chắc chắn có nhiều người khi đọc trọn vẹn câu chuyện mà tôi chỉ lược thuật kia sẽ rất khoái chá, vỗ đùi khen hay. Còn các thầy thuốc chân chính đang hành nghề thì không biết họ sẽ phản ứng đến mức nào khi bị xúc phạm nhân phẩm, lương tâm, tôi không rõ, nhưng tôi nghĩ chắc họ sẽ rất buồn phiền.

          Riêng tôi, đọc xong câu chuyện kia, ở vị trí khách quan, tôi phì cười vì nhiều lẽ. Thứ nhất, tác giả muốn châm biếm, chửi xéo cả ngành y tế Việt Nam, các thầy thuốc Việt Nam hay chỉ một “vị lãnh đạo ngành y tế vừa hạ cánh an toàn” nào đó, nhưng  quên hay cố tình quên rằng trong suốt mấy chục năm qua có biết bao nhiêu người bệnh đã được Ngành y tế cứu sống, bao căn bệnh hiểm nghèo đã được chữa khỏi, được giới y khoa thế giới công nhận. Dĩ nhiên, trong một tập thể đông đảo như mọi ngành khác của mọi quốc gia, khó tránh được những con sâu mọt làm xấu hổ cả ngành. Tác giả đã cố nhìn vào các thân cây bị mục ruỗng  để phê phán toàn bộ cánh rừng tươi xanh, đó là cách nhìn phiến diện, cố tình xuyên tạc sự thật.

Thứ hai, câu chuyện chứng tỏ vị bác sĩ kia thực sự tài năng nên đã không bị người bệnh giả nọ lừa dối, ông ta đã lần lượt lật tẩy các thủ đoạn khai man không chỉ để trả thù mà còn để kiếm chác của bệnh nhân giả nọ. Vô tình câu chuyện trở thành lời ca ngợi tài năng của vị bác sĩ mà tác giả gán cho cái chức “vị lãnh đạo ngành y tế vừa hạ cánh an toàn”. Về khía cạnh thuần túy chuyên môn và kinh nghiệm nghề nghiệp, “vị lãnh đạo ngành y tế vừa hạ cánh an toàn” được tác giả đặt cho cái tên Trần Y Đức trong câu chuyện trên thực sự là một Đại sư, xứng đáng để những người bệnh thực sự cần đến vì tài năng của ông. Điều này trái ngược với ý định xỏ lá ba que của tác giả. Vì thế, mục đích châm biếm của tác giả bị vô hiệu hóa, thậm chí bị phản tác dụng so với mong muốn của mình.

Thứ ba, quả thực nếu có một vị đại sư như thế, lại thuộc chuyên ngành Tâm thần học và ông ta lại được ngồi ghế Chủ tịch Hội đồng thẩm định bệnh lý tâm thần (xin lỗi bạn đọc ngành tư pháp vì có thể tôi gọi sai tên cái hội đồng này), thì tôi nghĩ là các nghi phạm có thói quen khai man bệnh tâm thần để chạy tội như lâu nay nên bỏ ngay thói khai man, kẻo bị ông ta lật tẩy hết.

Điều quan trọng cuối cùng: “Bác sĩ Trần Y Đức”, theo Luật khám chữa bệnh đã được Quốc Hội thông qua và Chủ tịch Nước CHXHCNVN ký quyết định ban hành từ lâu, đã làm đúng khi công khai giá cả khám chữa bệnh và thực hiện đúng lời hứa trả lại tiền như đã công khai. Do đó, ông ta không vi phạm về pháp luật và giữ đúng lời hứa, tức giữ chữ Tín với người bệnh.

          Tóm lại, tác giả của câu chuyện trên có lẽ đang làm một việc nực cười: Ngửa mặt phun nước bọt lên trời. Anh ta sẽ nhận được cái gì, cũng dễ hiểu thôi!

                                                

          Tôi viết bài này vì lý do gì? Đơn giản trước hết dành cho tôi: Khi đọc một bài viết trên mạng xã hội, cần suy nghĩ kỹ để hiểu thâm ý của người viết và luôn tỉnh táo sáng suốt để không bị dắt mũi, trở thành kẻ a dua hùa theo hoan hô tác giả có dụng  ý xấu. Đặc biệt cần thiết khi các thế lực thù địch, với thủ đoạn diễn biến hòa bình, lợi dụng hiệu ứng tâm lý đám đông, phản ứng kiểu bầy đàn khá phổ biến trong xã hội hiện nay (kể cả không ít cán bộ, đảng viên đang làm việc trong bộ máy của Đảng và chính quyền các cấp hoặc đã về hưu, đã và đang dần bị suy thoái về tư tưởng chính trị, rạn vỡ lập trường cách mạng, có biểu hiện tỏ ra “cái gì thâm cung bí sử đều biết” và “cái gì của Đảng và Nhà nước nói hoặc làm đều bị phê, chê theo MXH”), đang ồ ạt tung ra các ngón đòn xuyên tạc, bôi nhọ những người mà chúng cho là có khả năng trở thành các nhà lãnh đạo của Đảng và Nhà nước nhiệm kỳ tới. Để góp phần bảo vệ nền độc lập của Tổ quốc, sự ổn định để phát triển mọi mặt của xã hội và đời sống nhân dân Việt Nam, là một công dân có trách nhiệm-dù chỉ là lão thường dân, tôi cần không gì hơn ngoài bộ óc tỉnh táo và đôi mắt tinh tường để lột trần các âm mưu thủ đoạn tinh vi lẫn thô vụng của các thế lực thù địch luôn muốn phá hoại thành quả của Cách mạng Việt Nam mà hàng triệu người dân yêu nước đã hy sinh mới có được. Còn các bạn đọc thì sao?

 DƯƠNG QUANG KIẾM