NGHỀ CHỬI ĐỂ TỒN TẠI !

        

 

       Gọi là nghề bởi vì họ coi như đó là công việc thường xuyên,vì mục đích chống đối .Nhiều người còn coi đây như là một kênh kiếm tiền như một nghề “danh chính ngôn thuận”.

      Ngày xưa, Nam Cao khắc hoa cho xã hội một Chí Phèo với con người được coi như ở dưới đáy xã hội được chửi khắp cả cái làng Vũ đại,không trừ một ai. Hắn chửi cả làng đã đành lại còn chửi cả “cái thằng đẻ ra nó”,chửi cả chính nó,hình như nó chỉ trừ Thị nở. Đến nỗi dân làng quá nhàm nên không ai thèm chấp vì cứ cho rằng nó chửi ai chứ không chửi mình. Ngày nay,thời đại mới rồi chửi như kiểu Chí phèo không còn đơn lẻ,số ít mà là cả một bầy. Một mình Chí Phèo nghe đã chối tai,không thèm chấp nhưng quá nhiều kẻ đồng dạng như thế buộc người nghe phải đánh giá bản chất của những kẻ thích chửi. Giọng điệu chửi bây giờ có nâng tầm hơn,nghe có vẻ có lý hơn nhưng bản chất chửi lại nhắm vào chửi Đảng,Nhà nước,chế độ xã hội,những người họ cho là bề trên của họ,không cùng cảnh ngộ với họ. Biết cũng chửi,không biết cũng phụ họa vào chửi,nghe người ta hở hơi ra không biết đầu cua tai nheo gì cũng chửi. Có người hậm hực với chế độ chửi đã đành nhưng nhiều trong số họ chửi để được nhận những khoản “nhuận chửi” từ các ông chủ “đô la” chuyển vào tài khoản. Chửi càng nhiều,càng sâu cay,vào những thời điểm nhạy cảm thì thẻ ATM ngày càng phình to. Đó cũng là một nguyên nhân để kích thích họ chửi ngày càng hay hơn,nhiều hơn.Thời đại công nghệ thông tin quá nhanh,quá dễ dàng lại được quyền “tự do ngôn luận” nên có cái lý cho họ dám chửi.

     Sau tết Kỷ hợi vừa rồi, kỷ niệm 40 năm chiến tranh biên giới phía Bắc khi những luồng thông tin chính thống và cả “lề trái” đồng loạt nói về tính chính nghĩa,các hoạt động ôn lại quá trình chiến đấu của quân và dân ta thì hình như họ hơi ngỡ ngàng. Cũng lại chửi. Cho rằng Đảng cộng sản không bưng bít được thông tin mới “hé mở” cho dân được lên tiếng,sợ bị biểu tình chống Tàu như cách đây gần 5 năm.Sợ không dám bưng bít thông tin,sợ lòng yêu nước của dân bùng phát…Sự thật thì chính nghĩa và thắng lợi của cuộc chiến đấu ở Biên giới phía Bắc đã được cả thế giới công nhận. Rồi cuộc chiến chống tham nhũng được đẩy mạnh bằng cao trào “đốt lò” thì họ gân cổ phân tích đây là cuộc đấu đá,thanh trừng nội bộ,loại bỏ những người không cùng phe nhóm. Cho đây là cuộc chiến dằn mặt đối thủ,kích động chia rẽ giữa các phe phái trong đảng. Ngay cả tình hình ở Venezuela họ cũng bày trò lên tiếng chửi Tổng thống Hugo Sanchez,Mandru là độc tài quân phiệt tự chuốc lấy chế độ XHCN để cho dân đói khổ,đất nước ngày cầng lụi tàn. Cay độc hơn chúng gán ghép cho Việt nam cũng như Venezuela rồi sẽ đến ngày lụi tàn vì độc đảng,áp dụng mô hình CNXH lạc hậu làm cho dân Việt lầm than.Bắt quàng những tồn tại yếu kém ở nước này như hình ảnh xã hội Việt nam hiện tại. Họ không biết (hay cố tình không hiểu)mỗi nước có điều kiện và phương cách phát triển khác nhau.Đất nước này lên được nhờ dầu mỏ khi mà giá dầu rẻ hơn nước đóng chai nhưng họ chỉ dựa vào dầu mỏ,khi bị Mỹ cấm vận đã lâm vào tình cảnh bi đát vì không thể xuất khẩu.Nhìn Việt nam phát triển sau 30 năm đổi mới với những thành tựu không thể phủ nhận nhưng họ nói cho lấy được,không kể đúng sai,sự thật.Không biết rằng ở mỗi nước có hoàn cảnh,điều kiện khác nhau và không thể đồng bản chất của chính đảng lãnh đạo. Vậy mà họ vẫn gán ghép một cách vô lối cho thực trạng ở Việt nam để rồi chỉ trích,công kích vào sự lãnh đạo của Đảng,nhà nước.

     Đối tượng công kích của họ là các nhà lãnh đạo các cấp hiện tại. Khi ở nước ngoài lãnh đạo bị bắt vì tham nhũng thì cho là làm triệt để,nhưng tương tự như vậy ở Việt nam thì họ cho là phe phái đánh nhau,thanh trừng nội bộ. Tai nạn giao thông ở nước ngoài thì họ cho là rủi ro,còn ở ta thì họ chê bai do lãnh đạo yếu kém. Bất cứ một ông lãnh đạo nào có vi phạm bị kỷ luật thì họ không nói riêng người đó mà đánh đồng cả một hệ thống tiêu cực tham nhũng.Những phát biểu của lãnh đạo bị họ cắt xén không đầu không đuôi rồi tung lên mạng xã hội cho đó là những “phát ngôn của năm”, “phát ngôn ấn tượng”(theo nghĩa ngược lại). Những ngôi biệt thự ở nước ngoài hoặc của tỉ phú nào đó họ “biến” thành biệt phủ của ông này ông nọ ,rồi so sánh bình luận về tham nhũng tràn lan. Ngổ ngáo nhất là đưa thông tin về đời tư,đời sống gia đình mà không cần biết thực chất có đúng như vậy hay không. Thông tin đưa ra của “Bên thắng cuộc”là một điển hình như vậy. Nhưng cũng có kẻ thiếu văn hóa còn phát ngôn bằng những câu chửi theo đúng nghĩa đen của loại bụi đời ngoài xã hội,của giang hồ.

      Dường như chửi là cái “tâm” thường trực của những kẻ có thành kiến hoặc chống đối chế độ,Đảng và Nhà nước.Kiểu nhìn nhận của họ bao giờ cũng chỉ thấy mặt xấu khuếch trương thành bản chất bất biến của Đảng, Nhà nước.Không bao giờ nêu lên chính kiến cho góp ý với mục đích xây dựng. Giả sử họ cứ chửi nhưng xã hội tốt hơn lên được thì nên khuyến khích,nhưng đâu phải như vậy.Thà thắp thêm ngọn lửa trong bóng đêm còn hơn lớn tiếng nguyền rủa bóng tối. Có lẽ phải nói rằng họ là những kẻ ảo vọng,huênh hoang,thành kiến,thô lỗ ,chống đối với xã hội với cái tâm không trong sáng nhằm lấy chửi để tồn tại,chửi để kiếm sống như một cái nghề.

                                                                                                                      PHƯỚC YÊN