DỊU DÀNG XỨ HUẾ TRONG TÔI

Tôi sinh ra và lớn lên không phải ở Huế, nhưng tôi có một tình yêu sâu đậm dành cho nơi này.

Du khách tham quan Đại Nội, Huế /// Ảnh: Bùi Ngọc Long

Du khách tham quan Đại Nội, Huế

ẢNH: BÙI NGỌC LONG

Thật ra, tôi chưa dám tự tin nói mình hiểu hết mảnh đất này, nhưng chắc rằng những cảm nhận của tôi về xứ Huế thì đang ngày một vẹn tròn.

Có lẽ, hiếm có một nơi nào mang vẻ đẹp sâu lắng như ở Huế. Nói vậy để hiểu rằng, nếu muốn hiểu hết giá trị của mảnh đất này thì chúng ta cần đủ chậm để lắng nghe từng nhịp chảy của sông Hương; đủ kiên nhẫn để trải nghiệm từng gánh hàng rong hay những con đường của thành phố; đủ bình tâm để đặt lòng mình trong từng câu chuyện về văn hóa, lịch sử nơi đây.

Huế là thế, có chút giản dị nhưng sâu lắng đến lạ kỳ.

Người ta nói nhìn vào dòng sông cũng đủ để hiểu phần nào con người và hơi thở của một thành phố. Thật khó có thể diễn tả bằng từ ngữ nào về vẻ đẹp hiền hòa, chân phương của sông Hương; chỉ biết rằng đã ôm mộng với Huế thì không ai không thầm thương trộm nhớ nơi này. Dòng sông đã vượt qua bao thăng trầm của mảnh đất Thần Kinh, sẻ chia ngọt bùi cùng người dân theo năm tháng.

Tôi bỗng chợt nhớ những vần thơ đầy trìu mến của nhà thơ Thu Bồn:

Con sông dùng dằng con sông không chảy

Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

“Huế rất sâu” nên người đến với Huế cũng cần phải sâu không kém mới cảm nhận được hết nét duyên ngầm. Đến với Huế, bạn phải một lần du ngoạn thuyền rồng, lắng nghe ca Huế trên sông Hương. Đến Huế, bạn phải một lần thưởng thức cà phê cóc ở phố Trương Định, thưởng thức những món ăn ẩm thực đậm đà ở chợ Đông Ba. Đến với Huế, bạn phải dành thời gian tản bộ dọc những con đường rợp lá me bay như Lê Lợi hay Đoàn Thị Điểm... như vậy mới cảm nhận hết nét riêng của Huế.

Chẳng hiểu vô tình hay hữu ý mà tạo hóa đã ban tặng cho Huế một vẻ đẹp thanh bình, rất lạ mà cũng rất duyên đến vậy!

Lạ là vì cùng một cây cầu, một dòng sông, nhưng từng thời điểm trong ngày thì vẻ đẹp của sông Hương mang một màu sắc khác nhau.

Dịu dàng xứ Huế trong tôi - ảnh 1

Cầu Tràng Tiền

ẢNH: KHẢ HÒA

Lạ là vì cùng một ngôi chùa, nhưng vì những chuyến đò không ngừng cập bến, những chiều tà nghiêng nắng rớt bên dòng Hương Giang mà khiến Thiên Mụ tĩnh tại hơn bao giờ hết!

Lạ là vì cũng một ngọn đồi, một tầm nhìn nhưng để hiểu “tiếng lòng, nét dịu dàng” của Huế thì phải chiêm nghiệm Đồi Vọng Cảnh vào cái khoảnh khắc bình minh hay hoàng hôn.

Huế có nhiều điều lạ lắm, nhưng nét duyên thì chỉ có một mà thôi.

Cái duyên một “dạ” hai “thưa”, “áo trắng chấp hai tà” của người con gái Huế có lẽ cũng đủ để nói lên tất cả.

Có người nói cầu Trường Tiền không có chi đặc biệt, nhưng tôi lại thấy chính vì nó được đặt ở Huế, được bắc qua dòng sông Hương thơ mộng nên chưa bao giờ xen lẫn được vào đâu cả.

Có người bảo cầu ngói Thanh Toàn của Huế cũng giống hao hao Chùa Cầu ở Hội An, nhưng phải chăng họ đã quá vội vàng khi chưa hiểu hết tâm tình của Huế. Vẻ đẹp của Huế rất riêng; vẻ đẹp của Huế là đơn giản để biết rằng cây cầu này, ngôi chùa kia bỗng trở nên thật diệu kỳ khi nó được đặt trên mảnh đất này, khi nó như một hiện thân của con người, linh hồn xứ Huế.

Tôi chợt nhận ra theo thời gian rồi thì tâm thức và cảm nhận của mỗi người cũng sẽ dần khác đi; duy chỉ có Huế là vô cùng bao dung và luôn dịu ngọt ôm trọn vào lòng những rung cảm cho người sống trọn đời ở nơi này hay cho người ôm mộng tương tư với Huế như tôi.

Thanh niên online