EM GIẬN!
Em giận anh rồi đó,
Ngày lễ hội đông vui,
Mẹ con em ngậm ngùi:
Không anh cùng dạo phố.
Anh hiểu chăng lòng em
Phút giao thừa thiêng liêng,
Trước bàn thờ Tổ Tiên
Thay anh, em khấn nguyện.
Em càng giận anh thêm
Đang chăn ấm, nệm êm,
Anh bật vào bóng đêm
Sau hồi chuông điện thoại.
Và rồi em giận mãi
Với bất kỳ một ai,
Anh tận tụy, miệt mài
Dù việc to, việc nhỏ.
Thực lòng em giận em
Khi anh cùng đồng đội
Đổ xương máu, mồ hôi
Vì bình yên cuộc sống.
Bao tấm gương cảm động
Tận tụy và hy sinh
Em lại tự trách mình
Không chung lòng gánh vác.
Theo lời dạy của Bác:
Người Công an nhân dân
Luôn vì nước quên thân,
Vì nhân dân phục vụ.
Cuối cùng, em tự thú:
Em chỉ “giận yêu” anh.
Anh nhiệm vụ hoàn thành,
Việc nhà giao em nhé.
CHU PHÚC