CHỐNG THÁI ĐỘ THỜ Ơ, VÔ CẢM CÔNG VỤ

Hiện tượng xuất hiện trong một bộ phận cán bộ, công chức (CBCC) hiện nay là thờ ơ, vô cảm trong công vụ. Đây là thực trạng đáng lo ngại bởi những hệ lụy mà nó gây ra đối với người dân, doanh nghiệp và trách nhiệm thực thi nhiệm vụ.

 

 Đại biểu Nguyễn Anh Trí bày tỏ lo ngại về thái độ thờ ơ, vô cảm và thiếu trách nhiệm đang khá phổ biến tại kỳ họp Quốc hội khóa XV. Ảnh: quochoi.vn

1. Những thông tin liên quan đến tham nhũng trong vụ “những chuyến bay giải cứu”, vụ liên quan kit test của Công ty Việt Á... mới thấy được phần nào sự vô cảm của những cán bộ đã dính vào sai phạm. Khi đất nước và người dân đang phải gồng mình chống chọi với dịch bệnh, một loạt cán bộ, quan chức cấp cao bất chấp lẽ đạo đức để trục lợi.

Ở một vụ án khác, một bộ phận quan chức cấp cao trong ngành y tế để cho cấp dưới nhập thuốc chống ung thư giả với khối lượng lớn trong khi người bệnh nuôi hy vọng được cứu sống từ nguồn thuốc đặc hiệu... Đau nhất không phải chỉ CBCC bình thường mà hầu hết là cán bộ, lãnh đạo, những nhà quản lý có trách nhiệm cao.

Có việc liên quan đến giấy tờ phải đến bộ phận “một cửa” mới thấy được thực trạng. Không phải tất cả, nhưng nhiều nơi có chung những đặc điểm khá giống nhau. Cán bộ giải quyết ngồi ngăn cách với người dân qua vách kính, ai thắc mắc thì hướng dẫn đại khái qua một ô nhỏ. (Người ta hay gọi một cửa, nhiều lỗ). Người đến liên hệ nếu mới lần đầu dễ bỡ ngỡ về cung cách và thái độ của cán bộ tiếp dân ở đây.

Cán bộ nhận hồ sơ có thể biết rõ giấy tờ có sai sót nhưng không nói ngay, thiếu thủ tục không nhắc bổ sung, có số điện thoại nhưng cũng không gọi lại, chờ khi đến lấy mới biết thiếu, phải bổ sung. Đó là chưa kể các loại thủ tục đòi hỏi chi tiết, quy định chưa rõ ràng thì vin vào các quy định, thậm chí cố tình làm cho nó cứng nhắc thêm chỉ vì lý do tế nhị. Đó là chưa kể “một cửa” nhưng còn vô số “cửa phụ” khó mà kiểm soát tiêu cực đằng sau.

Trên đây chỉ là một vài biểu hiện của của thờ ơ, vô cảm mà chúng ta thấy và chứng kiến.

Trong một tập thể, thờ ơ, vô cảm thường dễ lây lan, dần dần trở thành hiệu ứng đám đông trong tập thể.

2. Thái độ thờ ơ, vô cảm của công chức được xem là một “bệnh”. Căn bệnh do lối sống, cách hành xử của một bộ phận cán bộ đối với công việc và với đối tượng phục vụ. Đây là một trong những nguyên nhân tạo tâm lý vô cảm, thờ ơ, khó hăng say với công việc. Hệ lụy của nó là thủ tiêu động lực vươn lên, trì trệ, ảnh hưởng đến phong trào chung, hình thành nên tệ cửa quyền, ban phát... Bởi thế lâu nay, khi người dân làm việc với cơ quan công quyền thường bị ám ảnh bởi cơ chế “xin - cho” vốn đã tồn tại trong tiềm thức của nhiều người.

Không chỉ vậy, thái độ thờ ơ, vô cảm luôn ám ảnh người dân, doanh nghiệp bởi những dư luận tiêu cực, hình thành thói quen phải “chạy” mỗi khi phải tiếp cận cán bộ công vụ. Tình trạng này nếu không được khắc phục sẽ làm giảm uy tín của bộ máy công vụ, cao hơn nữa là làm giảm lòng tin của người dân với nền hành chính nhà nước, với chế độ.

Công chức và người lãnh đạo, quản lý là chủ thể chính trong môi trường làm việc, có tác động lớn đến tình cảm, thái độ, trách nhiệm trong khi thi hành công vụ. Bởi thế, ở đâu môi trường làm việc yêu cầu cao, sự nghiêm túc, trách nhiệm, công tâm, công bằng, thì ở đó mỗi người có động lực để đổi mới, buộc phải thay đổi chính mình. Người lãnh đạo quản lý nếu không sâu sát, quan liêu, thờ ơ, vô cảm sẽ rất khó có được cán bộ dưới quyền làm việc tốt hơn.

Thái độ thờ ơ, vô cảm sẽ khó bị triệt tiêu mặc dù Luật CBCC, viên chức, quy chế văn hóa công vụ đã quy định rất rõ. Bên cạnh đó cần siết lại kỷ cương, kỷ luật bằng các biện pháp xỷ lý nghiêm với những biểu hiện tiêu cực, thái độ nhũng nhiễu, thờ ơ, vô cảm. Những quy định “4 nên”, “bốn không” trong quy chế văn hóa công vụ phải được thể chế bằng luật, quy định, không chỉ là vận động chấp hành trong hành chính.

NGUYỄN PHƯỚC KHÁNH