"LẬT SỬ" NGUY CƠ ĐÃ HIỆN DIỆN - VẤN ĐỀ CHỈ Ở THỜI GIAN

Tôi nói thế là có cơ sở, có chứng cứ chứng minh chứ không phải do nhận thức hay kiến thức chưa đúng. Có thể nhận diện rõ hai quan điểm chính trị - tư tưởng đối lập đã xuất hiện và tạo ra mâu thuẫn gay gắt chẳng những trong quần chúng nhân dân mà đã gây ra chia rẽ trong chính nội bộ Đảng viên, tổ chức Đảng, giữa lời nói và hành động của các Đảng viên cao cấp, giữa các báo cáo chính trị với thực trạng xã hội…

Nhiều cán bộ, đảng viên và cả Hội KHLS Thừa Thiên Huế nhường như chỉ phục vụ cho HĐTS Nguyễn Phước tộc!

1- Ví như trường hợp nhân vật “Vua Gia Long”, gần trăm năm nay, trong quần chúng xem đây là tội đồ của dân tộc, là chủ thể rước giặc ngoại xâm vào quê hương Việt Nam và gây ra bao nhiêu tang thương đau lòng cho nhân dân ta. Ngay chính Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng gọi Gia Long là tên “cõng rắn cắn gà nhà”.

Vấn đề là tại nhiều địa phương lại đang đúc tượng thờ một tên “mãi quốc cầu vinh”, thờ một tên tặc tử vì thù oán cá nhân mà bán nước, rước giặc vào nhà, mà đẩy dân tộc vào chốn nô lệ ngoại bang. Thời gian vừa qua, hiện tượng xét lại “công - tội” của Gia Long diễn ra vừa âm thầm trên không gian mạng, công khai trên báo chí và được “báo Đảng” đưa tin cổ vũ. Không ít cán bộ Đảng viên đang hồ nghi về việc Gia Long “có công hay có tội” nhưng các cơ quan có chức năng tuyên truyền giáo dục lại im lặng, không có phủ bác… lẽ dĩ nhiên, xưa nay, im lặng đồng nghĩa với đồng ý.

Nguy cơ mất ổn định chính trị và an ninh trật tự, an toàn xã hội đang hiện hữu, khi mà quần chúng nhân dân và cán bộ Đảng viên đang tranh cãi gay gắt về Gia Long, bên ca ngợi và bên phủ bác… như thế, xung đột về ý thức hệ, xung đột tư tưởng chính trị là không tránh khỏi. Các nhân vật đã được xã hội thừa nhận và tôn vinh, ca ngợi như Vua Quang Trung - Nguyễn Huệ, nữ tướng Bùi Thị Xuân… có mối quan hệ nhân quả với Gia Long, nếu hôm nay ca ngợi Gia Long thì sự tồn tại các di tích hay cơ sở hạ tầng mạng tên những kẻ thù của Gia Long sẽ trở thành vô nghĩa, trò cười và thậm chí là mang tính mỉa mai cho cả hệ thống chính trị.

2- Bên cạnh Gia Long, chúng ta còn thấy có cả trường hợp xét lại nhân vật Phan Thanh Giản và Lê Văn Duyệt làm cho xã hội vô cùng bất ngờ. Thực tế, những nơi mang tên của những nhân vật được xã hội đặt để là “loạn thần tặc tử” và “mãi quốc cầu vinh” hay “tay sai của quân xâm lược” vẫn đã và đang tồn tại cách tự nhiên. Bởi việc lập đền thờ những nhân vật này là do con cháu của họ, cái quyền thờ cúng tổ tiên đó chẳng ai can thiệp, dù khi còn sống họ là “tội nhân thiên cổ” với dân tộc nhưng với dòng tộc họ, việc thờ cúng là đương nhiên trong cái nghĩa hiếu đạo. Nhưng nay, lại có đề nghị xã hội thừa nhận họ có công và đòi tôn vinh, đặt tên đường, lập đền thờ, tổ chức thành lễ viếng… với sự tham gia của cấp Đảng bộ Thành phố, lãnh đạo Đảng và nhà nước thì xì sụp vái lạy những “tên loạn thần tặc tử”, “mãi quốc cầu vinh”.

Nhân dân, dân tộc Việt luôn biết rõ về những tên tay sai bán nước cho ngoại bang… chỉ là người ta đặt ra nghi ngờ: chế độ này (đại diện là lãnh đạo Đảng và nhà nước) lại đi thờ lạy những tên loạn thần tặc tử này!

Trên đời này, tiêu chuẩn kép không nằm ở chính đạo. Anh thờ ai thì anh muốn được như nhân vật đó, điều đó không thể khác được, không lý giải khác được. Nhất là, nhân vật Lê Văn Duyệt, kẻ đã mang trên mình đầy tội lỗi với dân tộc, kẻ thù số một của dân tộc, tên hoạn quan phá hoại đất nước… mà chế độ ngụy quyền Sài Gòn đem thờ lạy, thì nay, đến lượt Đảng bộ và chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh vực dậy thờ lạy!

Phải chăng Đinh Tiên Hoàng không xứng với Lê Văn Duyệt?

Thật không thể hiểu nổi ? Tệ hơn nữa họ còn gỡ bỏ tên đường của Vua Đinh Tiên Hoàng thay vào đó là đường Lê Văn Duyệt , họ vi phạm pháp luật công khai trắng trợn , nhưng không một cơ quan có thẩm quyền nào xử lý.

3- Vấn đề VNCH là chính quyền hay ngụy quyền là vấn đề đã được khẳng định từ mục đích của cách mạng Việt Nam, tính logic của cuộc cách mạng khẳng định: cách mạng chỉ chính nghĩa khi đánh đuổi “ngụy quyền Sài Gòn”, bởi đó là bộ máy quản lý xã hội do đế quốc Mỹ - đối tượng xâm lược đất nước ta dựng lên để cai trị nước ta, đây là bộ máy hành chính tay sai của quân xâm lược Mỹ ở nước ta trước 1975. Do đó, mục đích của cách mạng Việt Nam được ca ngợi là chính nghĩa và là công trạng với cả dân tộc! Lẽ dĩ nhiên là, ở chiều ngược lại, VNCH nếu đặt để là “chính quyền” thì cách mạng Việt Nam sẽ là cuộc chiến tranh xâm lược VNCH.

Logic là vậy, không thể lý giải khác được. Nhưng vấn đề thực trạng hiện nay là gì?

Xin thưa, sách lịch sử của Viện sử học tự ý, tự tiện sửa lại thân phận các chủ thể trong cuộc chiến tranh thống nhất đất nước, biến cuộc cách mạng trở thành phi logic. Sách giáo khoa thì lại theo đó cũng thay đổi thân phận của các chủ thể trong cuộc chiến tranh thống nhất đất nước của cách mạng ta, lại còn ca ngợi Phan Thanh Giản và Gia Long…

Chuyện gì đang xảy ra?

Khi nhắc tới vấn đề sách giáo khoa và chương trình cải cách giáo dục - chương trình giáo dục phổ thông mới, ta lại đặt vấn đề: Trần Đình Sử đã từng viết đơn đòi xoá điều 4 hiến pháp, bản thân ông ta thì lại thường có bài viết và phát ngôn trên mạng xã hội chống đối chế độ, đòi lật đổ chế độ… vậy thì ai lại giao cho ông ta trách nhiệm “Chủ tịch hội đồng thẩm định sách giáo khoa” Âm mưu gì đây?

Nguyễn Minh Thuyết cùng với Trần Đình Sử, ký tên đòi xoá bỏ điều 4 Hiến pháp - xoá bỏ vai trò lãnh đạo đất nước của Đảng lại được giao trách nhiệm Chủ biên chương trình giáo dục phổ thông mới? Âm mưu gì đấy?

Phải nói rằng biểu hiện thì rất nhiều, những biểu hiện nằm ở cấu trúc thượng tầng của chế độ, trong nhiệm kỳ Trưởng ban Tuyên giáo trung ương Võ Văn Thưởng là rõ ràng nhất. Tôi chợt nhớ thời Yakolev ở Liên Xô, những người đấu tranh như tôi đã bị chính truyền thông chính thống, thanh gươm chế độ đánh phá tan nát… và Liên Xô đã sụp đổ!

Nói tới đây, tôi buồn vô cùng… vì tất cả những vũ khí bảo vệ chế độ giờ chỉ nằm trên mặt giấy để đọc thôi…

TRỌNG NGHĨA