“HỘI TƯƠNG TRỢ TỴ NẠN” HAY HỘI “ĂN XIN MẠNG”

Giữa tháng 6/2021 tại Thái Lan, một số kẻ “bỏ Tổ quốc mà đi” đã nhào nặn ra cái gọi là “Hội Tương Trợ Ty Nạn” – RAF với mục đích là để hỗ trợ trong sinh hoạt cho những người Việt Nam lưu vong tại Thái Lan nhưng thực chất là tiếp tục củng cố tinh thần, lên “giây cót” cho những phần tử xấu tiếp tục nuôi ảo mộng và chống phá cách mạng Việt Nam.

Trên website của hội này cho biết hiện đã có hơn 2000 thành viên bao gồm các hộ gia đình có cả người già, trẻ em, các hội đoàn người Việt khác tham gia, qua các bài viết trên website này thể hiện đa số là những người khó khăn, cư trú bất hợp pháp và bị ảnh hưởng của đại dịch Covid-19 nên nói chung là rất đói khát.

Tiến thoái lưỡng nan

Từ nhiều nguồn tin khác nhau được biết, đa số những người Việt Nam lưu vong ở Thái Lan trước khi sang đây đều có chung một giấc mơ giữa ban ngày là được sang ngay một nước thứ 3 như Mỹ, Úc… để định cư “xứ thiên đường”. Thế nhưng sự thật nghiệt ngã, những người nhẹ dạ cả tin giao cả gia tài hàng cây vàng cho những kẻ “rót mật vào tai” để rồi khi đặt chân đến đất Thái chúng đã cao chạy xa bay. Thậm chí còn xảy ra chuyện mua bán suất tỵ nạn giữa các đầu nậu, các “cò” hoặc là “chèn” hồ sơ xét duyệt đi tỵ nạn chính trị. Có trường hợp sau này mới vỡ lẽ ra, cặp vợ chồng đi cùng đoàn với mình sau đó nhanh chóng được đi Mỹ thật ra chẳng phải là người bị Cộng sản đàn áp gì mà là một cặp doanh nhân giàu có muốn có quốc tịch Mỹ và họ vẫn đi về giữa Việt Nam – Mỹ đều đều với lý do khác hợp lý.

Khốn nạn hơn có kẻ còn bị chính đồng bọn mình lừa bịp để rồi nhận ra và chua chát nhưng hối hận thì đã quá muộn, Nguyễn Thị T. (53 tuổi, người Huế) lúc ở trong nước bà ta khá nổi trên internet bằng những livestream đòi tự do, dân chủ kiểu tư duy “đứa nhà quê”, bà ta cũng hào hứng giao hết tài sản cho đồng bọn để được một suất đi Thái Lan “tỵ nạn chính trị”. Nhưng khi đến Thái Lan, T. mới vỡ lẽ hỡi ôi! Mình đã bị chính những kẻ săn đón mình “móc túi công khai” từ sân bay này đến sân bay khác mà không hay, không có chuyện được đón tiếp hoành tráng, cờ hoa rợp trời, không có nhà cửa, chăn ấm nệm êm, không tình thương mến thương của những người chung “lý tưởng quốc gia”, của hậu duệ VNCH như “bánh vẽ” trước đó. Thay vào đó là được nhét vào những khu ổ chuột bẩn thỉu, dơ dáy, không đồ ăn, thức uống nhưng … tiền nhà vẫn phải trả đều. Không một ai đến tiếp hay nhắc gì đến chuyện đi phỏng vấn vì cái cơ quan nơi xin quy chế tỵ nạn nước thứ 3 đã bị dẹp bỏ từ mấy năm trước.

Không có lấy một mẩu giấy tờ tùy thân hợp pháp do chính quyền Thái Lan cấp nghĩa là những “nhà chính trị lưu vong” không làm được một nghề hợp pháp nào ở đây mà chỉ có thể sống chui lủi và làm những việc vặt vãnh kiếm tiền mua cơm, đóng tiền nhà trong nổi canh cánh sợ cảnh sát Thái Lan tóm và tống về Việt Nam. T. than thở rằng: Trong đại dịch Covid-19 vừa qua, dân Thái Lan bị ảnh hưởng nghiêm trọng lắm và người “tỵ nạn chính trị” như cô ta cũng không ngoại lệ, thế nhưng là dân bất hợp pháp cho nên những người Việt Nam này không được nhận bất kỳ sự ngó ngàn của chính quyến sở tại, đói khát và đau ốm nhất là bị nhiễm Covid-19 là điều tất nhiên đối với họ. Điều lạ là mang tiếng là “nhà đấu tranh cho công bằng xã hội” nhưng ở Thái Lan những người Việt này lại không dám tranh đấu dù chỉ hé nửa lời! Những người Việt Nam tỵ nạn tại Thái để sống sót được đã phải làm đủ bất cứ nghề gì kể cả tiếp diễn nghề biểu diễn sân khấu chính trị trên mạng kể cả đi ăn xin trên … mạng.

          Trở lại với cuộc sống của T. để bớt chút tiền sinh hoạt T. đã phải sinh sống như vợ chồng với một người đàn ông trong nhóm và lâu ngày họ cũng tự xem nhau như vợ chồng cho dù mỗi người ở quê đều có gia đình riêng. T. lúc mới sang hằng đêm vẫn thường xuyên đăng đàn tiếp tục livestream “đâm thọc” những sự việc trong nước mà mình ban ngày đã cóp nhặt được, mỗi livestream T. “chém gió” được cả tiếng đồng hồ thế nhưng tiền mạng bên đây “đắt như thuốc bắc” thuộc dạng “gạo châu củi quế” nên dần dần T. bớt thời lượng và gần như nghỉ hẳn. T. từng khoe trên Facebook chuyện “vợ chồng” kiếm được mấy cọng rau muống, vài con cá rô mà vui như trẻ được kẹo, đủ thấy tình cảnh của những kẻ “mơ mộng hảo huyền” có kẻ đã mơ giấc mơ đến hơn 30 năm sau ngày vượt biên mới tỉnh.

 “Hội ăn xin mạng”

Cho dù biết rõ bản thân mình bị lừa bịp, đủ nhận thấy cuộc sống hiện tại của mình ở Thái Lan với ngày hôm qua tại Việt Nam là khác xa một trời một vực nhưng giờ đã “phóng lao thì phải theo lao” dù sao những kẻ này đi cũng không được về cũng không xong, đành chấp nhận cuộc đời vô Tổ quốc từ đời mình đến đời con cháu. Không ít kẻ đã tham gia “Hội Tương Trợ Tỵ Nạn” với mục đích xin ăn bằng cách tiếp tục giở trò vu cáo, nói xấu chính quyền Việt Nam, cho dù chúng chẳng đáng để Nhà nước Việt Nam quan tâm. Trên website của Hội, không ít những bài viết “khóc mướn” kể lể hoàn cảnh đói khổ, rách nát của mình lúc ở Thái là do … Cộng sản Việt Nam đẩy đến đường cùng! Đây là những kẻ đê tiện đã quên đi lý do ảo mộng ăn sung, mặc sướng nơi xứ “tự do, dân chủ” của mình mấy năm trước. Có kẻ trắng trợn, lẻo mép khi kể lại câu chuyện “bị an ninh Cộng sản Việt Nam mặc thường phục và cảnh sát Thái Lan xông vào tận nhà để đánh đập”đây là câu chuyện bịa của những kẻ tâm thần, ngu dốt nhằm ngửa tay xin tiền, xin gạo của các thế lực xấu xa. Không biết sau những màn ăn vạ kia những kẻ ăn mày này có được bố thí đồng nào không, chứ trước mắt họ đã thành công với vai trò đã mở ra một chi nhánh của “Cái Bang” trên mạng.

 Đối với những kẻ “ăn xin mạng” vì cái ăn mà không tiếc lời nói, hành động để bán rẻ Tổ quốc cho ma quỷ thì đó là sự tận cùng của khốn nạn. Mỗi khi một cái hội, nhóm của giới chống phá đất nước ra đời thì sẽ có một vài kẻ béo lên trông thấy và hàng trăm người nghèo đi quá rõ, cái gọi là “Hội Tương Trợ Tỵ Nạn” (RAF) ở Thái Lan rồi  mèo vẫn hoàn mèo!

Thúy Kiều