PHÁP LUÂN CÔNG VÀ NỖI ĐAU CỦA MỘT NGƯỜI VỢ

Đúng là cuộc sống ai biết trước chữ ngờ. Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc, một người chồng hết mực yêu thương vợ con, chăm lo cuộc sống gia đình, con cái học hành giỏi giang, hiếu thảo. Tưởng chừng cuộc sống viên mãn ấy sẽ theo tôi đến hết cuộc đời. Nhưng không, PLC đã cướp đi tất cả, để lại cho gia đình tôi những nỗi đau, một bầu không khí căng thẳng, những xung đột không hồi kết, không lối thoát.

Cách đây 2 năm, chồng tôi được một người bạn cùng quê giới thiệu tham gia PLC với biết bao mỹ từ cao đẹp “tham gia PLC là tu cả tâm lẫn thân, có được sức khỏe và đề cao tâm tính”, “PLC theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, chỉ có trăm điều tốt, không một điều xấu” hay “một người tu theo PLC cả nhà được nhờ”. Lúc đó, tôi cũng chưa biết PLC là gì, nghe qua người bạn của chồng giới thiệu thì đó là một hình thức tập luyện vô cùng tốt đẹp nên tôi cũng không ngăn cản. Mặt khác, tôi cũng muốn ông tham gia tập luyện thể dục thể thao cho khỏe người, và nhất là có một sân chơi với các bạn già vì ngoài thời gian chăm sóc gia đình, ông cũng chỉ ở nhà đọc báo, xem ti vi.

Bẵng đi một thời gian, tôi bắt đầu cảm nhận thấy những sự thay đổi của chồng. Đó là những biểu hiện bất thường trong lời nói, trong giờ giấc sinh hoạt và tình cảm, trách nhiệm đối với gia đình. Sự thay đổi đó có thể nói rằng đã đảo lộn 180 độ. Trước đây, ông quan tâm đến gia đình bao nhiêu thì bây giờ hời hợt bấy nhiêu, càng ngày càng ích kỷ, vô cảm. Dường như ông đang muốn thu mình lại giống như con ốc nằm trong vỏ, dành phần lớn thời gian cho việc tập luyện và đọc các cuốn sách của PLC. Lúc gần nửa đêm lại đọc lẩm bẩm cái gì đó rất ma mị. Thỉnh thoảng, ông theo nhóm bạn của mình đến nhà người quen để giới thiệu về PLC như cách mà người bạn cùng quê đã làm trước đây đối với ông.

Tâm lý chồng tôi cũng dần không ổn định nếu không muốn nói là bất thường, giống như bị “tẩu hỏa nhập ma”. Ông lo sợ những điều viễn vông như ngày tận thế, sợ bị “sư phụ” trừng phạt, sợ bị quả báo, sợ không đắc Pháp… Và đôi khi có vẻ mơ hồ, huyễn hoặc. Có lần, sau khi ông ấy đi học Pháp về ông tuyên bố với gia đình rằng nhờ ơn “sư phụ” mà ông có được như ngày hôm nay, ông có thể sống tới hàng trăm tuổi hay ra mệnh lệnh với vợ con rằng nếu ông đau ốm thì tuyệt đối không được đưa ông đi bệnh viện.                

Đau lòng nhất là ông đã đẩy gánh nặng gia đình lên vai một người phụ nữ ở tuổi xế chiều như tôi, biến tôi thành trụ cột gia đình lúc nào không hay biết. Ngoài việc không đưa tiền lương cho tôi như trước đây để phục vụ sinh hoạt gia đình, ông cũng không quan tâm đến những việc mà người đàn ông như ông đáng ra phải xắn tay áo vào làm như thờ cúng ông bà, tổ tiên. Dần dần, mọi việc cúng kỵ trong nhà đều do một tay tôi cáng đáng. Nhận thấy những thay đổi đáng sợ đó, tôi bắt đầu hiểu ra chính PLC đã biến ông thành con người như vậy. Tôi và các con ra sức khuyên nhủ, ngăn cản nhưng đành bất lực. Tuyệt vọng, tôi đã tâm sự với mẹ và anh trai của ông để nhờ họ khuyên can nhưng bất ngờ thay, ông tuyên bố ông có thể bỏ vợ, bỏ gia đình nhưng không bỏ Pháp. Bầu trời như sụp đổ, còn gì bất hạnh hơn đối với một người phụ nữ khi chính tai nghe người chồng của mình nói như vậy. Ly dị, chỉ có ly dị mới giúp tôi thoát ra khỏi những oái oăm này. Nhưng ở cái tuổi làm ông, làm bà, ly dị là điều đáng xấu hổ. Sợ các con bị ảnh hưởng, sợ dư luận dèm pha, nỗi sợ đó lấn át tâm trí tôi. Không chấp nhận được sự thật này, tôi quyết định âm thầm nghiên cứu PLC, đọc ngấu nghiến từng trang sách mà ông vẫn thường khuyên tôi đọc nhưng tôi đã từ chối. Bây giờ tôi phải đọc, đọc để cứu vãn hạnh phúc gia đình, đọc để hiểu bản chất của những vấn đề mà gia đình tôi đang gặp phải.

Cuối cùng, tôi cũng đã tìm ra nguyên nhân, nhưng để cứu chồng tôi khỏi PLC thì vẫn là một nút thắt chưa thể mở. Dường như ông ấy đã bị tẩy não. Hôm nay, tôi viết ra những dòng tâm sự này cũng không hy vọng thức tỉnh được ông ấy nhưng tôi muốn mọi người biết rằng PLC nó đáng sợ như thế nào. Tôi muốn chia sẻ những uất ức, bất hạnh đã kìm nén bao lâu không dám nói ra để những ai mới bước chân vào PLC, những ai có người thân chuẩn bị tham gia PLC thì hãy tỉnh ngộ trước khi quá muộn, tránh rơi vào tấn bi kịch như gia đình tôi.

Lúc này, khi nghĩ về những câu tuyên truyền “một người tu luyện, cả gia đình được lợi” của PLC, tôi phải cay đắng thừa nhận thực tế rằng “một người tu luyện, cả gia đình tan nát”.

CHI HONG