ÔNG AN TÔN NGUYỄN HUYỀN ĐỨC HÃY THỨC TỈNH TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN!

Đó là lời đề nghị của chúng tôi đối với ông An tôn Nguyễn Huyền Đức, Bề trên Đan viện Thiên An Huế bởi những hành vi của ông và các tu sĩ ở đây gây ra. Hành vi của các vi đối với nhân dân xã Thủy Bằng đã đi ngược với đạo và đời, vi phạm pháp luật Việt Nam.

Tương tự như các vị ở Huế, trên khắp cả nước này những kẻ “phá đạo hại đời” cũng đang bị dư luận và pháp luật trừng trị, xử lý nghiêm khắc. Chúng ta liên tưởng đến hình ảnh của đám lửa cháy lan từ nhà này sang nhà kia trong một vụ hỏa hoạn, đó cũng chính là hình ảnh để thể hiện những gì mà một số linh mục Công giáo cực đoan đã làm đối với đất nước Việt Nam này mà nhất là ở các tỉnh miền Trung thuộc các giáo phận Vinh, Giáo phận Huế trong các năm trở lại đây. Ở giáo phận Vinh chúng ta phải kể đến những kẻ khoác áo choàng tu hành nhưng bản chất là kẻ bán nước, bắt tay với bọn khủng bố Việt Tân, ức hiếp giáo dân và phá rối trị an như tên Nguyễn Đình Thục, giáo xứ Song Ngọc và các tên tay chân như Đặng Hữu Bình, Nguyễn Văn Oai,… (đã phải ra trước vành móng ngựa). Hay như tên linh mục phản động Đặng Hữu Nam, giáo xứ Phù Yên dám công khai xuyên tạc lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc khi hô hào luận điệu của những kẻ thù địch coi ngày 30/4 là ngày “quốc hận” và cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước là “nồi da nấu thịt”, trong gần 3 năm làm quản xứ tại đây, Đặng Hữu Nam đã “đẻ” ra nhiều thứ phí, buộc giáo dân phải nộp, thu về hàng chục tỷ đồng, nhưng đến lúc bị chính quyền và giáo phận đổi đi nơi khác thì Đặng Hữu Nam không dám công khai rõ ràng. Tại giáo xứ Kẻ Gai (Hưng Nguyên) linh mục Nguyễn Đức Nhân xúi dục giáo dân tự ý phá hoại ruộng lúa của nhân dân để… xây nhà thờ, trong khi nhà thờ Kẻ Gai to nhất nhì giáo hạt, khi chính quyền và nhân dân đến thì cha Nhân lại viện lý do … làm thủy lợi và tấn công tất cả những ai phản đối bằng gạch đá. Gần đây, liên tục có những giáo xứ, giáo họ nổi lên vì linh mục và giáo dân xây dựng trái phép cơ sở thờ tự, ngang nhiên xây cầu chắn cả dòng chảy của sông, xây nhà nổi trên sông, xây cổng chào trái phép hay đòi yêu sách để học sinh theo đạo được học thêm miễn phí bất chấp sự phản đối của đa số nhân dân và khi đó xô xát đã xảy ra.  Chúng ta có thể biết được các linh mục này giàu như thế nào qua những chiếc xe trị giá hàng tỷ đồng của họ, trong khi giáo dân ngày càng bị “bần cùng hóa” bởi chính các linh mục quản xứ này. Các giáo dân mù quáng, bênh vực cha có khi nào tự hỏi rằng những chiếc xe sang ấy, những ngôi nhà to ấy có được là nhờ Thiên Chúa ban cho? Đúng vậy, nhưng đúng hơn là các linh mục này đã biến Thiên Chúa và đồng bào giáo dân thành công cụ kiếm tiền thật đắc lực.

          Đàn em của Nguyễn Đình Thục như Nguyễn Văn Oai, Đặng Hữu Bình đã bị bắt và xét xử, Nguyễn Đình Thục run sợ nhưng cố tỏ ra “cứng rắn” bên người vợ trẻ của Oai và bà mẹ già gân “dân oan có tiếng” của Bình, nhưng sự thật Thục sợ sẽ có ngày mình “nhập kho” với dám đệ tử. Đặng Hữu Nam đã bị đổi đi nơi khác, tất nhiên với bản chất của y thì chắc chắn đồng bào công giáo nơi phải đón nhận y đến để “phá hoại” (giáo xứ Mỹ Khánh, Khánh Thành, Yên Thành, Nghệ An đổi cho linh mục Gioan Trần Quốc Long) phải đề cao cảnh giác.

          Còn ở Huế thì sao? Hiện nay ông An tôn Nguyễn Huyền Đức, Bề trên Đan viện Thiên An  - kẻ đầu têu chỉ đạo tu sĩ phá rừng đặc dụng, lấn chiếm đất đai, phá mộ của dân, chém người, lăng mạ, thả chó cắn người đang ở nước ngoài để cầu cứu sự giúp đỡ (địa vị và vật chất). Trước đó, dư luận đã một phen “nóng mặt” với cảnh cha Đức đưa gái và khách sạn mà còn gân cổ “chú cháu”. Xin ông Đức hãy ngoảnh lại xem những gì ông đã gây ra cho dân cư quanh Đan viện Thiên An, dẫu biết rằng nơi đây không phải là quê cha đất tổ của ông nhưng là đồng bào của ông. Xin ông Đức ngước lên xem tấm gương của những đồng đạo kẻ đang bị trừng trị bởi pháp luật và lương tâm, kẻ run sợ trước làn sóng căm phẫn của quần chúng nhân dân, kẻ phải cuốn gói đi nơi khác nhưng tiếng nhơ mãi còn. Và ông biết số phận mình đi đâu về đâu, khi đất Thừa Thiên Huế này sẽ không chứa chấp ông nữa, dân Thừa Thiên Huế chán ngán ông lắm, họ mong gặp ông để nói một điều “Cút xéo cho rảnh mắt!”, ông bây giờ không khác gì kẻ “cù bất cù bơ”,”trời không dung đất không tha”.

            Mong ông An tôn Nguyễn Huyền Đức và các tu sĩ Đan viện Thiên An thức tỉnh trước khi quá muộn màng!

HOÀNG ANH