Bản chất và âm mưu phía sau các cuộc biểu tình

 

I. NGUYÊN NHÂN
1. Nguyên nhân trực tiếp:
– Những việc làm của một số cơ quan, một bộ phận các cán bộ trong bộ máy Nhà nước ta có nhiều chỗ chưa được rõ ràng, hợp lý gây vô tình tạo bức xúc thể hiện trong dư luận xã hội… Mặt khác, công tác tuyên truyền để nhân dân hiểu biết về sự chống phá cách mạng của các thế lực thù địch và của bọn phản động chưa được đẩy mạnh đúng mức, chưa được chú trọng đi trước: thường việc tuyên truyền hay đi sau các vụ việc đã xảy ra, càng đi sau sự chủ động chống phá từ lực lượng tuyên truyền của đối phương, khiến người dân khi hiểu được đúng sai thì mọi chuyện đã rồi…

– Một bộ phận cán bộ Đảng viên tha hoá biến chất, có tư tưởng chủ nghĩa cơ hội, tôn thờ lợi ích cá nhân, xa rời lý tưởng… LÀM SAI VÀ TRÁI VỚI CHỦ TRƯƠNG, ĐƯỜNG LỐI CỦA ĐẢNG, ĐI NGƯỢC LẠI Ý CHÍ CỦA QUẦN CHÚNG NHÂN DÂN, COI NHẸ HOẶC KHÔNG CẦN NHÌN THẤY CÁC YẾU TỐ TẠO NÊN SỰ BỀN VỮNG CỦA CHẾ ĐỘ, XEM NHẸ LỢI ÍCH CỦA NHÂN DÂN VÀ SỰ TRƯỜNG TỒN CỦA TỔ QUỐC… Đây là yếu tố quan trọng, nó dễ dàng tạo cớ cho bọn phản động công kích Đảng và Nhà nước bằng cách bịa đặt thêm, thổi phồng lên và làm méo mó các thông tin sự việc để tạo sức thuyết phục, tạo vẻ “quan trọng” của vấn đề khi tuyên truyền, với mục đích làm tăng khả năng tối đa GÂY MẤT UY TÍN, MẤT LÒNG TIN CỦA NHÂN DÂN ĐỐI VỚI ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC… với ý đồ đi đến mục tiêu kế tiếp nguy hiểm hơn…

– Một bộ phận trong nhân dân bất mãn cục bộ về chính trị:
Họ bị bọn chống phá đứng sau tranh thủ lôi kéo vào lực lượng của “phong trào” “dân oan yêu nước” qua các cuộc “cách mạng đường phố” của chúng. Thành phần này cũng vì lợi ích cá nhân, không có hoặc kém ý thức cộng đồng… nên khi Nhà nước có những dự án, những công trình phúc vụ nhu cầu phát triển xã hội và nền kinh tế đất nước, mà nhất định không thể không ảnh hưởng đến một vài lợi ích cá nhân. Tuy các ảnh hưởng về lợi ích đó đã được đền bù thỏa đáng, trên cơ sở đúng theo quy định của pháp luật, nhưng vì TƯ TƯỞNG LỢI ÍCH CÁ NHÂN LỚN HƠN LỢI ÍCH CỦA CỘNG ĐỒNG, nên họ không thể thỏa mãn. Họ nhanh chóng hoà nhập vào hàng ngũ “dân oan” để xuống đường đòi “dân chủ” do bọn phản động hải ngoại tổ chức, sẵn sàng lao vào cùng tham gia hò hét trong các cuộc “cách mạng đường phố”…

2/ Nguyên nhân sâu xa:
– Do lòng yêu nước RẤT CHÂN, rất nhiệt tình… nhưng rất yếu kém về nhận thức và hiểu biết chính trị. Họ là những người hay “quan tâm thế sự” nhưng lại kém bình tĩnh, ít khi chịu nhìn nhận một cách tổng thể về xã hội và đất nước, không nhìn thấy những mặt mạnh và tính ưu việt của bản chất chế độ ta để xem xét các vấn đề chính trị trong tính tương đối và mối tương quan hai mặt của các vấn đề xã hội, họ mang tư tưởng CẦU TOÀN TUYỆT ĐỐI và cứng nhắc quan điểm về bản sắc chính trị. CHỈ MONG TẤT CẢ MỌI SỰ ĐỀU CỨ NHẤT NHẤT PHẢI TỐT ĐẸP, PHẢI TRÒN VẸN, NHẤT NHẤT LÝ TƯỞNG VỀ BẢN SẮC CHÍNH TRỊ CÁCH MẠNG… nên cứ mỗi khi thấy chỗ khiếm khuyết và yếu kém trong bộ máy chính trị, hoặc trong một vài cá nhân, tổ chức thì CỨ NHẢY DỰNG LÊN…. Với thái độ, quan điểm và cách nhìn như vậy, thành phần này trở nên dễ bị bất mãn, bị mất niềm tin với Đảng, cuối cùng là dễ bị tác động và lôi kéo từ đám những người làm “nghề dân chủ” có “chuyên nghiệp” nhưng với hình thức “ném đá dấu tay”. Đám người này nếu thấy mọi việc không xong thì vong về hải ngoại…
– Do có một bộ phận không nhỏ thích làm “nghề yêu nước”:
Gọi là “nghề yêu nước” vì thực chất chẳng phải họ yêu nước gì. Họ vì hám tiền nên đi biểu tình thuê cho mấy đứa chuyên ăn mày chính trị ở bên kia. Người làm “nghề yêu nước” phải chịu sự chi phối tác động rất “ngọt lành” của những kẻ có chuyên nghiệp trong “nghề dân chủ”, cùng với sức mạnh cuốn hút của đồng tiền được cung cấp từ bên ngoài.
Khi thực hiện xong một cuộc biểu tình, thì họ ra công viên hay một xó xỉnh nào đó để chia tiền, nhận tiền, nên có thể nói “biểu tình yêu nước” đã trở thành một nghề đúng nghĩa, tạm gọi là “nghề yêu nước”.
– QUAN TRỌNG NHẤT, MANG YẾU TỐ BAO TRÙM NHẤT LÀ DO TÁC ĐỘNG RẤT MẠNH MẼ TỪ CÁC TỔ CHỨC PHẢN ĐỘNG CÙNG VỚI BỌN THÙ ĐỊCH BÊN NGOÀI.
Các tổ chức này ở hải ngoại. Chúng nhận nguồn cung cấp dollar chủ yếu từ nước ngoài có thù địch chính trị với cách mạng Việt Nam, cùng với một phần nguồn tài chính còn lại là sự quyên góp nhiệt tình của bọn thất trận cuốn cờ, ăn mày chính trị mưu tìm về chế độ cũ…Cuối cùng tất cả nguồn tài chính là dành cho các hoạt động diễn biến chống phá, tức các hình thức diễn biến mà đồng bọn của chúng thực hiện trên đất nước ta, trong đó có hoạt động kích động BIỂU TÌNH GÂY RỐI là một phần tiêu biểu trong toàn bộ các hoạt động của chúng…

II. BẢN CHẤT VÀ ÂM MƯU PHÍA SAU CỦA CÁC HOẠT ĐỘNG BIỂU TÌNH
1/ Mối quan hệ lịch sử của vấn đề này:
Năm 1975, Quân giải phóng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã đánh cho bọn nguỵ quyền tay sai tan tác, rả ngũ trở về với dân tộc, nhưng một số đã kịp theo quân Mỹ chạy tót sang nước Mỹ, bỏ lại sau lưng vô vàn nuối tiếc về một thời hoàng kim sung sướng, của những kẻ sống trên đất nhà mà lãnh lương dị tộc. Từ Sài Gòn có thể sáng uống cafe Đà Lạt, chiều quán nhậu Thái Lan bằng trực thăng hoặc phi cơ Mỹ… ĐỔI LẠI LÀ DÙNG VŨ KHÍ Mỹ ĐỂ XÁC HẠI ĐỒNG BÀO – NGƯỜI CÙNG TỘC VỚI MÌNH. Đến nay, tính ra họ đã chiếm hết cả một quận lớn ở Nam California. Xem ra, rốt cuộc, bằng KHỔ NHỤC KẾ người VN đã xâm chiếm và định cư thành công bằng biện pháp hòa bình một phần lãnh thổ của nước Mỹ ở một Bang giàu có nhất nhì nước Mỹ. Sự thực thì, sống ở vùng này người dân chỉ cần biết tiếng Việt không cần biết tiếng Mỹ cũng ổn đến cả đời.
Việc nhà nước Mỹ chấp nhận DUNG DƯỠNG và bị mất cả không gian rộng lớn nam California đối với một đội ngũ ăn bám chính trị như vậy không phải không có lý. Lực lượng này là công cụ chiến lược của Mỹ trong trong kế hoạch lâu dài chống phá cách mạng Việt Nam. Nếu Mỹ không thể trực tiếp dùng lực lượng quân sự để chiến thắng CM Việt Nam trước năm 1975, thì đành phải vừa thực hiện chiến lược diễn biến hoà bình, chống phá dai dẳng dựa trên một lực lượng công cụ đặt sẵn ở California này, vừa phải ngồi chờ thời cho đến khi an ninh chính trị của Việt Nam mất ổn định để thực hiện đảo chính nhằm lật đổ chính quyền. Cách này vừa sâu hiểm, lại đỡ mất công sức, đỡ hao người tốn của hơn cách chính Mỹ đã từng làm trước 1975.
Vậy về phía công cụ sống do Mỹ nuôi này, một bộ phận lớn họ không còn muốn nghĩ đến chuyện năm xưa, họ muốn sống trong hoà bình và không muốn nhìn nhận lại một thời tăm tối đã qua. Nhưng một phần nhỏ cuồng vọng thì vẫn ngàn năm còn nuối tiếc, thù chuyện năm xưa cách mạng không để cho chúng tồn tại lâu hơn mà giết hại đồng bào, tàn phá đất nước bằng bom đạn của bố Mỹ gian manh để được đổi lấy cuộc sống thời hoàng kim ăn trên ngồi tróc và đú đỡn ấy…

2/ NHỮNG ĐỐI TƯỢNG ĐƯỢC BỌN PHẢN ĐỘNG LÔI KÉO:
– Thành phần thanh – thiếu niên:
Đây là đối tượng mang nhiều mơ ước và nhiệt huyết muốn cống hiến sức mình cho sự phát triển của đất nước. Nhưng khiếm khuyết ở chỗ chưa hiểu rõ được nhiều vấn đề của thông tin xã hội. Phần nhiều các bạn chưa biết được thực tế và bản chất của bọn phản động từ bên ngoài, chưa từng nhìn thấy những hoạt động của chúng qua thông tin hoặc ngoài đời thực. Chính chỗ ưu và chỗ khiếm của thành phần này cũng là chỗ mà bọn phản động hải ngoại lợi dụng được để lôi kéo.
Tuy nhiên thành phần này không bị lừa bịp lâu, vì các em là những kẻ có tri thức, sự non nớt sẽ bị mất đi theo tuổi đời đang lớn.
– Những kẻ vì lợi ích riêng mà bất mãn chính trị cục bộ với Đảng và Nhà nước sẵn sàng quay sang chống phá khi có lực lượng đứng sau ủng hộ. (Như Thành phần đối tượng đã kể ở phần trên)…
– Những kẻ hám tiền nhưng chẳng có kiến thức hay hiểu biết sâu rộng về các vấn đề chính trị, và cũng thực sự chẳng cần quan tâm suy xét về các vấn đề chính trị – xã hội, bởi họ không hề có lý tưởng hay mục đích chính trị rõ ràng. Đối với Thành phần này thì CHỈ CÓ TIỀN LÀ NHẤT NHẤT, LÀ TẤT CẢ. Họ là những lớp “xung kích” cho mấy đứa đang nắm giữ dollar từ phía sau có “sức mạnh” một cách tự nhiên – SỨC MẠNH CỦA ĐỒNG TIỀN…

– THÀNH PHẦN CÓ TINH THẦN YÊU NƯỚC CHẤT PHÁC. Họ là những người có lòng “quan tâm thế sự” nhưng lại rất chất phác về chính trị… Thành phần này một mặt không hiểu rõ kẻ đứng sau để xúi giục, thuyết phục mình thực chất là ai, một mặt lại rất dễ bất mãn với những chỗ còn khiếm khuyết hạn chế của một bộ phận tiêu cực trong hàng ngũ cách mạng nên dễ bị kích động mà sẵn sàng đứng vào lực lượng của những kẻ tham gia vào các cuộc “cách mạng đường phố”…
– Một số không nhỏ là những kẻ thuộc chế độ cũ vẫn còn căm thù cách mạng hiện đang sống trong nước, hoặc con cháu của thành phần này bị gia đình giáo dục theo hướng phản cách mạng.

*** MỘT THÀNH PHẦN KHÔNG THỂ KHÔNG NÓI TỚI: ĐÓ LÀ MỘT BỘ PHẬN CÔNG GIÁO Ở VIỆT NAM:
Không tránh khỏi việc bị lợi dụng để biến thành những lực lượng quạ đen nhân danh công đạo, họ thực hiện các mưu đồ thâm độc với mong muốn đưa đất nước Việt Nam này quay về thời kỳ của chế độ tay sai.
Nguyễn Đình Thục, Đặng Hữu Nam, Nguyễn Thái Hợp… cùng nhiều linh mục khác, những đứa có chung đặc điểm lưu manh tôn giáo, ăn mày chính trị gom nhặt mót lấy những đồng dollar bòn rút từ ngoại quốc. Bởi thế chúng là kẻ giữ vai trò làm thuê chính trị phục vụ đắc lực cho bọn làm “nghề dân chủ” bên xứ Cali. Những kẻ đến nhân cách đạo đức thông thường còn không có, thì lấy đâu ra nhân cách của kẻ khoác áo tôn giáo với vai trò cha đạo. Chúng nhận dollar từ bên ngoài để đổi lấy việc tuyên truyền chống phá Đảng và Nhà nước, kích động giáo dân công khai chống chính quyền…

Theo lý mà xét, người có tâm hướng đạo nếu không phải là người có quan niệm thoát tục thì cũng nhất định là người có tâm tính đặc biệt lương thiện hơn những người khác, BỞI LẼ NẾU ĐẠO MÀ LƯU MANH THÌ AI ĐÃ THEO ĐẠO LÀM GÌ?!!
Thế nên người theo đạo tất càng phải thấu rõ các đạo lý ở đời. Người trong đạo tất không phải là những kẻ lưu manh ngoài chợ dở thói côn đồ đánh đập kẻ khác giống như kẻ thuộc thành phần “tay anh chị” dưới đáy xã hội (như biểu hiện của Đặng Hữu Nam, Nguyễn Đình Thục…), hoặc dù không phải là kẻ ngoan đạo thoát tục thì ít nhất cũng không đến nổi là kẻ hám danh ăn mày lôi kéo và biến chúng đạo thành những kẻ tay sai theo đám phản động lưu manh chuyên làm nghề dân chủ dại chợ khôn nhà nhận dollar xứ ngoài chống lại lợi ích người cùng tộc…
Nguyễn Quang Xuân