Theo chân những chuyến “tàu hoa” - kỳ I: Những “cánh bướm” đêm

Không nhiều và trắng trợn, nhưng mại dâm ở Huế cũng đầy đủ các thể loại, từ “đứng đường”, bán công khai đến trá hình… Tệ nạn này vẫn đang là nỗi nhức nhối khi tiềm ẩn nhiều nguy cơ cho cộng đồng.

Những "bóng hồng" trên đường Lê Duẩn. Ảnh chụp tối 16/12

Không có gì mới khi khu vực đường Ngô Quyền, Nguyễn Trường Tộ, Phan Bội Châu, Lê Duẩn là nơi những “bướm đêm” thuộc diện “hàng thải” bám mặt đường kiếm sống.

Bán dâm kiêm móc túi

Tầm 9h tối những ngày đầu tháng 12, khi nhóm phóng viên vừa ngang qua đoạn giao nhau giữa đường Ngô Quyền – Phan Bội Châu đã có một chiếc xe máy kè kè sát bên, trên xe là một phụ nữ dáng cao, gầy, khẩu trang kín mít. Theo sát xe chừng 500m, khi đến gần bên hông Nhà Văn hóa thiếu nhi, giọng nói eo éo trong khẩu trang phát ra: “Vui vẻ không anh, “tàu nhanh” 2 xị, anh lo tiền phòng. Mở hàng cho em đi”.

Cảm giác “không đúng” từ giọng nói khiến nhóm phóng viên tăng ga, sau đó quành lại, tấp xe vào quán nước vỉa hè ngay ngã tư Phan Bội Châu – Nguyễn Huệ. Uống chưa hết ly nước, hai bóng hồng chừng 30 tuổi chở nhau trên chiếc xe tay ga tiến lại gần. Kéo khẩu trang xuống, một bóng hồng mời chào: “Đi không anh? Nhanh 3 “xị”, qua đêm 5 “xị”, tiền phòng anh lo”. Lúc này, đồng nghiệp đi cùng cất tiếng: “Mới khi hồi có “em” nói “tàu nhanh” 2 xị chơ mấy?”. "Ui chào, con S. phải không. Trai giả gái đó anh ơi, đi coi chừng bị hắn bày trò móc túi…”.

Sau cái lắc đầu từ chối của đồng nghiệp đi cùng, đợi 2 cô gái “ăn sương” đi khuất, chủ quán nước bắt chuyện: “Ở đây có 3 nhóm, chia ra làm 3 khu vực: Ngô Quyền, Nguyễn Trường Tộ và Phan Bội Châu. Tụi ni có bảo kê hết. Mà cái đứa trai giả gái khi hồi mới nhắc cùng 2 đứa nữa là chuyên gia dụ mấy lão say rượu để móc túi. Một "con" đứng trước mặt giả đò gạ gẫm, “chưng hàng” đánh lạc hướng, một đứa ngồi sau lưng giả đò ôm ấp, vuốt ve để móc túi. Nếu bị phát hiện thì mấy thằng bảo kê gần đó chạy tới hỗ trợ…”. “Người bị tụi ni móc nhiều lắm, nhưng nghe nói chỉ một người đi trình báo. Chắc sợ ốt dột. Nhưng như rứa cũng đáng đời ăn chơi bậy bạ”, chủ quán nước nói thêm.

Tiếp tục bám trụ ở quán nước thêm 30 phút, bất chợt tiếng chửi thề bên kia đường vọng sang. Trong ánh đèn đường nhờ nhờ, cánh tay một thanh niên vung lên, còn cô gái trên chiếc Sirius đang ôm mặt: “Đ.M, ăn chi mà ngu rứa. Già đầu rồi mà bị chạy làng…”. Lúc này, một chị lao công đi tới. Lân la bắt chuyện chị lao công nói: “Cùng là phụ nữ với nhau nên chị không dám bình luận gì về mấy đứa này. Nhưng nhiều lúc thấy mấy “thằng” kia (bảo kê - pv) nó ác lắm. Khách “ăn quỵt” cũng đánh, không có khách cũng đánh…”.

Mười một giờ đêm. Điểm “tập trung” là gốc phượng ngay ngã ba Ngô Quyền – Phan Bội Châu chợt xôn xao khi 5, 7 người phụ nữ tụ tập cùng tiếng chửi thề, tiếng cười đùa, tiếng lo sợ không có tiền “đóng hụi chết” rồi sau đó, họ chia nhau túa ra các nẻo đường, mươi mười lăm phút quay về gốc phượng. Cứ thế cho đến khi trời tảng sáng…

U.50... cũng “đi khách”

Một tối trên đường Lê Duẩn. Bên vệ đường, trên những ghế đá dành cho khách bộ hành nghỉ chân đoạn từ Phu Văn Lâu đến gần cầu Dã Viên thấp thoáng những bóng phụ nữ lớn tuổi. Những ai ngang qua, nếu vì lý do nào đó giảm tay ga, nhìn ngó nghiêng, kiểu gì cũng bắt gặp những cái vẫy tay cùng nụ cười từ những người xa lạ.

Tấp xe sát vệ đường, chưa kịp gạt chân chống, một phụ nữ gần 50 tuổi từ trong bước nhanh ra: “Đi chơi không anh, 2 xị”. Ra vẻ ngắm nghía, “đánh giá chất lượng”, nhóm phóng viên lắc đầu thôi chị cũ quá, em “kham” không nổi. Chưa dứt câu, đã nghe tiếng vọng theo: “Chọn đứng đường còn đòi gái trẻ”…

Đi tiếp khoảng 500m, sau một hồi ngần ngừ, nhóm phóng viên tiến lại chiếc ghế đá. Chưa kịp mở miệng, một phụ nữ ngồi trên ghế hỏi ngay: “Hai anh “đi” luôn hay răng? Ngày ni ế quá, mở hàng em lấy rẻ 3 xị”. Sau khi giới thiệu là người của nhóm đồng đẳng đi tuyên truyền HIV/AIDS, người phụ nữ cho biết mình tên là T.T.H. “Nói thiệt em năm ni 48 tuổi rồi. Dạng hàng “quá đát” nên phải dạt ra đây kiếm miếng cơm chứ thật lòng ai mà muốn chường mặt ra đường như ri”.  Mấy anh không đi thì cho em đỡ mấy chục, chút nộp tiền bảo kê. Vừa nói chị H. vừa kín đáo nhìn về phía bên kia đường, nơi có chiếc xe máy cùng một gã đàn ông mà nhóm phóng viên cứ tưởng bác xe ôm nào đó đang đợi khách.

Tiếp tục đi lên hướng cầu Dã Viên, cũng lấy lý do là người của nhóm đồng đẳng, nhóm phóng viên tiếp cận với chị T.T.S, một phụ nữ sinh năm 1961. Biết không phải khách làng chơi, T.T.S. phân bua: “Tui già ri chơ cẩn thận lắm. Bao bọc đàng hoàng”. Nhưng rồi, sau những câu chuyện không đầu không cuối, chị S. thừa nhận: “Làm nghề ni không sớm thì muộn cũng dính (HIV - PV). Có khách dùng bao, nhưng có người không muốn. Nhất là mấy ông say xỉn. Chưa kể, dù “bao bọc” cẩn thận nhưng lỡ nó rách thì không biết đâu mà lần”.

Thấy chúng tôi nấn ná không đi, vừa than ế ẩm, S. mở xách lấy trong xách một mớ tiền… âm phủ, châm lửa đốt rồi bước qua bước lại mấy vòng trong khi miệng lẩm bẩm gì đó. Chẳng biết trùng hợp hay không, lửa vừa tắt cũng là lúc một chiếc xe máy cà tàng trờ tới. Sau cuộc trao đổi chóng vánh, chị S. theo chiếc xe máy mất hút phía bên kia đường Kim Long…

Thống kê sơ bộ, trên tuyến đường Lê Duẩn có khoảng 5 phụ nữ hành nghề mại dâm. Và những người này trong tầm tuổi 45-50. Còn ở các tuyến đường Ngô Quyền, Phan Bội Châu, Nguyễn Trường Tộ có khoảng 10 người, từ 27-35 tuổi.

(còn tiếp)

Theo Thừa Thiên Huế online