NGÃ NGỰA

 

Thời xưa,người ta đi lại bằng ngựa,chiến đấu bằng ngựa nên người cưỡi được huấn luyện kỹ càng để khi đã cưỡi ngựa là phi về phía trước.Lên ngựa đồng nghĩa là tiến lên,là chiến thắng. Họ chỉ ngã ngựa trên chiến trường,trước mũi tên, hòn đạn của quân thù. Vậy nên người ta nói ngã ngựa để chỉ các ông quan bị khiển trách,truất phế khỏi bộ máy cai trị.Hiện nay quan chức bị kỷ luật,bị cách chức,nói theo dân gian là bị “ngã ngựa” giữa đường.

Những năm gần đây,các quan chức của chúng ta bị kỷ luật,truy tố quá nhiều. Theo đánh giá của một lãnh đạo tổ chức xây dựng đảng thì cán bộ bị kỷ luậttrong 2 năm qua bằng 30 năm trước cộng lại. Chưa có tổng kết chính thức nhưng thông tin đưa liên tục về cách chức,cho thôi chức,đình chỉ công tác,khởi tố,bắt giam….với  nhiều lãnh đạo các cấp cho thấy tính thời sự nóng bỏng của nó. Không phảiở địa phương mà cả của TW,không chỉ trong cơ quan hành chính mà cả trong cơ quan đảng,doanh nghiệp và cả cơ quan không có chức năng làm kinh tế. Sai phạm không phải chỉ ở nơi nhiều tiền bạc mà cả nơi chuyên về giáo dục,thực thi pháp luật và phòng chống tội phạm. Mức độ kỷ luật từ nhẹ nhất là khiển trách,nặng hơn nữa là kỷ luật về đảng,chính quyền,trầm trọng nữa là bị truy tố theo luật hình sự. Lãnh đạo nhỏ từ cấp Xã, đến cấp cao trong bộ máy của Đảng,Bộ trưởng,Thứ trưởng,Bí thư,Chủ tịch cấp tỉnh,Tổng giám đốc tập đoàn…Kể cả trong lực lượng vũ trang từ cấp Tá cho đến cấp Tướng,thậm chí cả Thượng tướng.Như vậy cho thấy chưa có khi nào quan chức bị xử lý kỷ luật nhiều, nặng với tính chất nghiêm trọng như vừa qua.

Trong số họ có nhiều người còn rất trẻ,có đủ bằng cấp,trình độ,được quy hoạch lâu dài, nhưng lên chưa lâu thì đã lo thu vén cho bản thân. Đáng tiếc có những người đã được bồi dưỡng,đào tạo thành những “hạt giống đỏ”,nhân tốchuyển giao thế hệ nhưng chưa kịp “vươn” đã nhanh chóng bị lụi tàn. Nhiều ngườimới được bổ nhiệmđã bị “dính chàm”, bị cách chức, đình chỉ,bị truy tố.Có kẻ mới được cử tri bầu vào Quốc hội nhưng chưa kịp làm “Nghị sĩ”đã bị khai trừ đảng,truy nã Quốc tế. Thông tin về kết luận sai phạm của những quan chức mà thấy đắng lòng,cay xè cánh mũi. Với  cương vị cao, mức lương hơn hẳn công chức bình thường,chưa kể những ưu đãi của nhà nước thì không thể biện minh cho lý do “đói mà làm liều”. Người ta sẵn sàng lợi dụng quyền năng để bắt tay với doanh nghiệp sân sau,mưu tính làm ăn phi pháp,bảo kê, nhận biệt thự,đất đai,tiền lại quả …Nhỏ hơn thì tham nhũng vặt,nhận phần trăm trái phép,bớt xén công quỹ,xà xẻo tiền của …Những bản án kỷ luật vừa qua có nhiều hình thức vi phạm khác nhau,nhưng đa phần đều “nhúng chàm ” liên quan tham nhũng. Dù là cố ý hay vô ý,trực tiếp hay gián tiếp,nhiều hay ít đều có “ mùi” của đồng tiền chi phối.Xem lại câu nói của một tên trùm tội phạm có phần có lý: Người không mua được bằng tiền thì mua được từ rất nhiều tiền. Xem những con số hàng nghìn tỷ đồng,hàng triệu đô,hàng trăm hec ta đất …. bị tham nhũng mà thấy rùng mình. Họ bị “chết”từ những con số biết nói ,họ bị những “viên đạn bọc đường”bắn gục .

Trước đây,những lãnh đạonhư vậy khi nhắcđến họ chỉ nghethành tích, công lao đóng góp cho dân,cho nước,hiếm khi bịkỷ luật vì tham nhũng. Nhiều người tham gia thoát ly cho đến cuối đời không hề có tai tiếng,dân chúng ngưỡng mộ,tôn vinh.Khi đất nước còn chiến tranh,kh một thời bao cấp thiếu thốn đủ bề,ít tiền,thiếu gạo nhưng trong hàng ngũ lãnh đạo chỉ một lòng lo cho dân,cho nước. Không hiếm trong số họ đời sống hàng ngày không hơn gì so với người dântrong xã hội. Nghe lại những câu chuyện về vị Đại tướng không có nhà riêng,Bí thư tỉnh ủy tự nấu ăn, Chủ tịch Thị xã đi làm bằng xe đạp…. nghe mà như trong mơ,như chuyện viễn tưởng,nhưng đó là sự thật về những người  lãnh đạo có đức,có tâm. Trong các cấp lãnh đạo hiện nay không thiếu những con người như thế,nhưng cũng đáng tiếc còn một“bộ phận không nhỏ”, “một bầy sâu” đã làm mất lòng tin.

Ông cha ta từ xa xưa khi lên ngựa là xông pha,bỏ lại sau hạnh phúc,bổng lộc, quyết chiến với giặc thù vì nghĩa lớn.Bây giờ đây,nhiều kẻ vừa mới lên ngựa chưa kịp đốc cương đã bị ngã ngựa,ngã đau,ngã không gượng nổi. Đau nhất là đã trở thành bia miệng cho người đời lên án ,khinh bỉ. Đau mà không được thương xót. Đau thế mới là đau!

NGUYỄN TÙNG AN