CHUYỆN ĐẶC KHU KINH TẾ KẺ CƯỜI – NGƯỜI KHÓC.

 

Có lẽ phải nói rằng mấy ngày hôm nay Việt Nam là cái tên “sáng nhất” khu vực và thế giới bởi không phải là vì những gì tốt đẹp để người ta ngưỡng mộ mà là sự khinh bỉ, cười chê của nhân loại dành cho một dân tộc anh hùng trong lịch sử nay lại ấu trĩ đập bể nồi cơm của chính mình.

Chuyện xây dựng các đặc khu chỉ mới là dự luật, đã được công bố từ năm 2017 đến nay đã được một năm thế nhưng chẳng nhiều người trong số 90 triệu dân Việt Nam góp ý cho Quốc hội. Đến khi hết thời hạn lấy ý kiến thì mới giật mình và hùa theo một số kẻ ở nước ngoài mang danh yêu nước, thương dân nhưng thực chất là lợi dụng sự thiếu hiểu biết của một bộ phận quần chúng những người thích làm chính trị bằng tay chứ không phải bằng trí tuệ, trong số đó, không ít kẻ là người có trình độ, là những cán bộ, đảng viên biến chất, thoái hóa.

Dự thảo Luật các đơn vị hành chính – kinh tế đặc biệt quy định rõ ràng các thiết chế chính trị (bộ máy chính quyền, lực lượng vũ trang, cơ quan pháp luật…), kinh tế - xã hội,… đảm bảo sự quản lý chặt chẽ của Nhà nước, chủ quyền lãnh thổ của đất nước hài hòa với sự hội nhập, phát triển của nền kinh tế. – xã hội. Đơn giản cũng như việc ta mở cửa hội nhập với thế giới, ta bắt tay làm ăn với nhiều nước phát triển muốn Anh, Pháp, Mỹ, Hàn Quốc, Nhật Bản, Trung Quốc,… vào xây nhà máy, công xưởng, để nhân dân có công ăn việc làm, thoát khỏi cảnh “con trâu đi trước cái cày đi sau” thì phải có hạ tầng phù hợp cho các nhà đầu tư, đáp ứng các yêu cầu sản xuất – phân phối – tiêu thụ đảm bảo, chỉ có thể xây dựng các đặc khu ven biển, trên tuyến biển quốc tế mà Việt Nam là điểm trung chuyển hàng đầu thế giới (hơn 50% lưu lượng tàu thủy đi vào Biển Đông). Đó là lý do để ta chọn 03 địa phương trên 03 miền: Bắc (Vân Đồn), Trung (Bắc Vân Phong), Nam (Phú Quốc).

Đến bây giờ Việt Nam mới bàn đến chuyện xây dựng các Đặc khu kinh tế thì đã chứng tỏ ta đã đi sau thế giới này một khoảng cách khá dài, đến bây giờ mới nhận thấy hiệu quả của đặc khu kinh tế thì đúng là lạc hậu hơn cả các nước lâu nay mang tiếng “nghèo” hơn Việt Nam. Xin lấy ví dụ, Campuchia đã làm cho dân Việt Nam phải nóng mặt vì sự phát triển của mình: Trong khi Campuchia bước ra từ nạn diệt chủng PônPốt “thân tàn ma dại”, dân số chỉ bằng vài tỉnh, thành của Việt Nam, kinh tế kiệt quệ,… vậy mà giờ “phất lên” ngang ngửa thậm chí sắp đứng trên Việt Nam. Vì sao vậy, vì Campuchia biết  nhìn thấy lợi ích của mở cửa đất nước, xây dựng 09 đặc khu kinh tế, chào mời tất cả các nhà đầu tư trên thế giới vào làm ăn không phân biệt, kì thị bất kì người nước nào. Kết quả ra sao thì đã rõ, dân Campuchia giờ có thể gọi dân Việt Nam là “bọn nghèo”!

Chúng ta thường chê Triều Tiên lạc hậu, đói kém nhưng không biết rằng trên đất nước đó đã tồn tại 01 đặc khu kinh tế từ lâu - Đặc khu kinh tế Rason. Vậy Việt Nam có cái gì hơn Triều Tiên để tự hào? Đó là chưa nói đến lịch sử hình thành và phát triển của Đặc khu kinh tế từ gần trăm năm nay ở các nước phát triển như Anh, Mỹ, Hàn Quốc, Pháp, Nhật,.. và phát triển trung bình như ở Châu Á, Châu Phi rõ ràng Việt Nam đang lạc hậu so với thế giới.

Sự việc những ngày qua cho thấy điều gì? Đó là:

  • Một bộ phận người dân thiếu và yếu ý thức chính trị, nếu là những người quan tâm đến sự phát triển, suy vong của quốc gia, dân tộc thì sẽ không có những hành vi ấu trĩ như vậy. Chúng ta có thể bày tỏ ý kiến sau khi đọc ít nhất 01 lần bản dự thảo Luật các đơn vị hành chính – kinh tế đặc biệt, suy nghĩ, nghiên cứu thật rõ ràng các vấn đề trong 01 năm… để thông qua các kênh thông tin góp ý với Quốc hội (trực tiếp hay gián tiếp thông qua các đại biểu Quốc hội), được như vậy mới là một “nhà chính trị thật sự”. Thay vì nghe theo những lời kích động, xuyên tạc của các thế lực xấu đã dẫn đến những hành vi phá hoại yên bình của xã hội, tấn công lực lượng chức năng, phá hủy tài sản của đồng bào,… như vậy là làm chính trị hay chỉ là “thảo khấu trên chính quê hương”?
  • Các thế lực thù địch, các tổ chức phản động lưu vong ra sức cấu kết với các thành phần phản động trong nước, số cơ hội chính trị và thoái hóa, biến chất không ngừng phá hoại cách mạng, phá hoại nền độc lập, tự chủ, ổn định về chính trị và phát triển kinh tế của Việt Nam. Đó là một hình thức của “cách mạng màu” trong âm mưu “diễn biến hòa bình” tiến tới “bạo loạn lật đổ” mà chúng ta đã thấy ở các nước trước đây như Liên Xô, Đông Âu,… gần đây là Syria, Ucraina,… kết quả các nước này từ một quốc gia có chủ quyền, kinh tế phát triển giờ đây trở thành “ những cái đáy văn minh”, chia năm sẻ bảy. Chỉ cần lực lượng vũ trang ta mất bình tĩnh thì một kịch bản tương tự sẽ xảy ra, một Maida (Ucraina) tại Việt Nam, một Sirya của Châu Á.
  • Năng lực truyền thông cách mạng so với truyền thông “phản cách mạng” chưa kịp thời và yếu. Đây là nguyên nhân dẫn đến thông tin chính thống không đến được với quần chúng nhân dân, các thế lực thù địch triệt để sử dụng internet để xuyên tạc sự thật, tác động, lôi kéo, kích động, truyền bá kĩ năng xung đột với chính quyền bất chấp đúng sai và hậu quả như thế nào. Qua đó, đủ đủ thấy sức mạnh của internet to lớn như thế nào, 100 đạo quân cũng không bằng một bài viết, một hình ảnh qua photoshop,…

Những ngày này, đã có kẻ ngồi một nơi cười “ngư ông đắc lợi”, chúng ở đâu? Là ai? Tiếc rằng đến nay vẫn còn một bộ phận quần chúng vẫn chưa nhìn nhận ra. Còn chính nhân dân Việt Nam đang tự đào hố kéo dân tộc về thời kì đói khát, nghèo nàn, lạc lậu. Dân tộc này sẽ phải khóc, ân hận muộn màng.

HOÀNG ANH