CHỨC SẮC ĐẠO CÔNG GIÁO VÀ NHỮNG NGUY CƠ ĐỐI DIỆN !!!

Dưới đây là toàn văn bài trên Báo Công giáo về "NHỮNG ĐIỀU MONG ƯỚC GỬI CÁC LINH MỤC". Xin được đăng tải toàn văn trước khi có một sự đối chiếu: 

 

"Để khi phải nói về các ngài, người ta không do dự mà bảo với nhau rằng “Đó chính là vị mục tử như lòng Chúa mong ước và như lòng dân mong đợi”, và rằng “Chúng ta không thể thiếu ngài, vì ngài đích thực là Đấng-nhân-danh-Chúa mà đến, đấng gọi là Đức Kitô khác, Alter Christus”...

 

1- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để khi vừa thấy các ngài, người ta nhận ra đó là người-của-Chúa và cũng là người-của-mọi-người. Thánh thiện, thân thương, khiêm nhường, dịu dàng và dễ mến...

 

2- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để khi gặp gỡ các ngài, ít ra người ta có thể đón nhận được một nụ cười, một cái bắt tay, một lời chào, một hỏi han...không tiết kiệm xã giao, không lạnh lùng xơ cứng, không bôi bác hời hợt...

 

3- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để khi được các ngài phục vụ, người ta nhận ra đó là những chứng nhân đích thực. Chứng nhân của lòng yêu thương và lòng trung tín. Chứng nhân của vâng phục, khó nghèo và khiêm hạ. Chứng nhân của Hy Tế Thập Giá và của Tin Mừng Phục Sinh...

 

4- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để khi chăm chú nghe bài giảng của các ngài, người ta cảm thấy “no nê” Lời Chúa, cảm thấy thỏa mãn khát vọng biết Chúa và yêu Chúa hơn, cảm thấy gia tăng niềm tin và tràn ngập nâng đỡ ủi an...

 

5- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để khi tham dự các bí tích do các ngài cử hành, người ta thấy sốt sắng lạ lùng vì cảm nghiệm đức tin được thể hiện sung mãn, bởi qua các ngài, đích thực có một sự hiện diện nào đó rất thánh thiêng và sống động...

 

6- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để mỗi khi nhìn thấy các ngài mặc chiếc áo chùng thâm – bất kỳ ở đâu và bất kỳ lúc nào có thể - người ta sẽ yên tâm và thầm vui trong lòng, người ta sẽ mừng rỡ khoe với nhau “Cha đó!”, “Đích thực là Cha rồi!”...

 

7- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để mỗi khi cộng tác với các ngài trong việc tông đồ, mục vụ, người ta sung sướng vì được làm việc với Chúa, cho Chúa, người ta hài lòng và nhẹ nhàng quên đi nỗi cực nhọc, vất vả vì luôn thấy mình được-đồng-hành trong phục vụ...

 

8- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để mỗi khi thấy các ngài điều hành công việc giáo xứ, công việc cộng đoàn, người ta có thể học hỏi được nhiều điều bổ ích, người ta có thể cảm nhận mình được “lớn” hơn lên nhờ việc liên kết các mối quan hệ, người ta có thể tự ủi an rằng mình cũng là một thành phần có ý nghĩa trong Dân Chúa...

 

9- Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để khi thấy các ngài ra đi “đến với chiên gần xa”, người ta nghĩ ngay đến các cuộc thăm viếng mục vụ, dưới nắng trong mưa, nơi ngõ hẻm, ngoài chốn xa... Ra đi âm thầm, kín đáo, không bao bị cồng kềnh, không đón đưa rềnh ràng, để rồi sự trở về của các ngài luôn đem lại những hoa trái mới, những hồi sinh mới, những biến đổi mới...

 

10-Ước gì các ngài luôn nhớ mình là ai...

 

Để khi phải nói về các ngài, người ta không do dự mà bảo với nhau rằng “Đó chính là vị mục tử như lòng Chúa mong ước và như lòng dân mong đợi”, và rằng “Chúng ta không thể thiếu ngài, vì ngài đích thực là Đấng-nhân-danh-Chúa mà đến, đấng gọi là Đức Kitô khác, Alter Christus”...". 
 

Giám mục Giáo phận Hưng Hoá Anphong Nguyễn Hữu Long (Nguồn: FB). 

 

Tôi đánh giá đây là một viết khá sát thực trạng Linh mục hiện nay, đặc biệt là tại Giáo hội Công giáo Việt Nam. Điều này cũng hoàn toàn trùng với những lời nhắn nhủ mới đây của Giám mục Giáo phận Hưng Hoá Anphong Nguyễn Hữu Long: "Nguy cơ của linh mục là được giáo dân quý mến thái quá, coi linh mục như Chúa : “Cha nói là Chúa nói”, “Ai vâng lời cha là vâng lời Chúa”, muốn chào cha thì phải “xin phép lạy cha”!… Điều đó dễ khiến linh mục quên mất sự dòn mỏng, yếu đuối, bất xứng… của mình". 

Sự lạm quyền, không làm đúng thiên chức của Linh mục đang khiến Giáo hội Công giáo Việt Nam đứng trước những thứ nguy cơ nhỡn tiền và không chặn đứng thì đấy chính là hậu hoạ mà chính họ sẽ phải lãnh nhận! 

1. Sự sa sút về mặt đức tin! 

Có lẽ đây là hậu quả lớn nhất và ảnh hưởng nhất! Giáo phận Vinh là một điển hình. Đứng chân trên miền đất đầy gian khó bởi sự khắc nghiệt của thời tiết, địa hình, Giáo dân vùng Nghệ - Tĩnh - Bình vốn nổi tiếng về đức tin, sự hi sinh và dấn thân vì sự phát triển của Giáo hội! Nơi đây cũng sản sinh ra nhiều thánh tử đạo nhất Việt Nam. Và dù không nói ra nhưng nếu có một sự so sánh thì các chủ chăn đều thích đến vùng đất này mục vụ bởi ở đó giáo dân có sự vâng phục cao nhất và họ cũng chăm lo chu đáo nhất cho chủ chăn của mình! 

Thế nhưng, hình như điều đó đang trở nên thay đổi một cách khá chóng vánh tại đây. Ở đó không còn quá lạ với việc giáo dân viết đơn tố cáo chủ chăn của mình với đủ thứ chuyện trên đời! Và mới đây, một nhóm Giáo dân tại Gx Ngọc Long, xã Công Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An ngoài viết đơn tố cáo chủ chăn, họ còn có đơn yêu cầu Toà Giám mục Giáo phận thuyên chuyển chủ chăn của mình đi nơi khác! Đây được cho là điều hiếm gặp bởi tất cả vị chủ chăn họ đều có những quyền năng tuyệt đối; đối lập với chủ chăn thì chỉ càng khiến họ thua thiệt về mặt đức tin mà thôi! Việc nó vẫn xảy ra can gf cho thấy đức tin tại GP Vinh đang có vấn đề! 

Đó là chưa nói tới tại đây cũng có những Linh mục dám cãi lệnh của Giám mục Giáo phận trong thuyên chuyển, bổ nhiệm do chưa bằng lòng! 

2. Nhiều Linh mục cứ hở miệng là chửi chính quyền! 

Cũng xin được lấy GP Vinh làm điển hình cho sự đúc rút này! Và có lẽ sẽ không cần nói rõ hay kể tên những Linh mục thì bất cứ ai cũng có thể nhận diện họ! 

Chỉ xin được hỏi rằng: Trong kinh thánh, giáo lý, giáo luật của người Công giáo có cho Linh mục được giảng những điều không phải là tin mừng ở chốn thiêng liêng là nhà thờ không? Giáo lý không cho phép nhưng dường như nó đã trở nên phổ biến! Và câu hỏi đặt ra là có hay không việc giáo lý, giáo luật đã thay đổi đề cho phép làm điều đó, thì xin thưa là không! Và có thể xem đó là một sự trượt dài mà chính sự không điều chỉnh, buông thả của các đấng chăn chiên địa phận đang khiến cho các vị Linh mục quen miệng! 

Đó là những thực tế mà nếu không sớm có những động thái quyết liệt thì nó sẽ ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của Giáo hội Công giáo Việt Nam. 

An Chiến